Mauricio Pochettino thất vọng khi Argentina gục ngã tại World Cup 2002.
Mauricio Pochettino không đến với tuyển Mỹ chỉ bằng những chiến thuật trên sa bàn, ông mang đến đó cả một hành trình cảm xúc đầy ám ảnh. Để hiểu được ngọn lửa mà chiến lược gia người Argentina đang thắp lên cho các học trò hướng tới World Cup 2026, người ta phải quay ngược thời gian về mùa hè nghiệt ngã năm 2002.
Khi đó, Pochettino 31 tuổi, là trụ cột của một tuyển Argentina hùng mạnh với chuỗi 17 trận bất bại. Họ đến giải đấu với tư thế ứng viên vô địch, nhưng rồi gục ngã đau đớn ngay từ vòng bảng sau thất bại trước tuyển Anh và trận hòa định mệnh với Thụy Điển. Hình ảnh Pochettino nằm thất thần trên sân cỏ, mái tóc dài ướt đẫm mồ hôi, đã trở thành biểu tượng cho sự sụp đổ của La Albiceleste năm ấy.
Chia sẻ với The Athletic, Pochettino thừa nhận đó là giai đoạn đen tối nhất cuộc đời: "Đó là thử thách khó khăn nhất vì tôi không muốn tập luyện, không muốn ăn, không muốn ở bên gia đình, không muốn chơi với các con mình."
Từ mức cân nặng 80kg, ông sụt xuống còn 74kg, tự nhốt mình trong bóng tối để "chữa lành tâm hồn". Chính cú sốc khi giấc mơ cả đời tan biến chỉ sau 3 trận đấu đã hun đúc nên triết lý của Pochettino ngày hôm nay: Cơ hội tại World Cup là vô cùng mong manh và không có chỗ cho sự hối tiếc.
Mauricio Pochettino không muốn các học trò phải hối tiếc.
Đó chính là thông điệp cốt lõi ông muốn truyền tải cho lứa cầu thủ Mỹ hiện tại. Với tư cách là nước chủ nhà World Cup 2026, áp lực và sự tung hô dành cho tuyển Mỹ sẽ là khổng lồ – giống hệt những gì Argentina từng nếm trải. Pochettino kiên quyết không để sự tự mãn len lỏi vào phòng thay đồ.
"Tôi không muốn các cầu thủ nhìn lại và nghĩ rằng: 'Lẽ ra mình có thể làm tốt hơn'. Điều đó quan trọng hơn cả kỳ vọng chiến thắng hay chiến thuật", Pochettino nhấn mạnh.
Ông muốn các học trò hiểu rằng, người hâm mộ sẽ tự hào không chỉ vì chiến thắng, mà vì cách họ bảo vệ màu cờ sắc áo. Mauricio Pochettino đã trở lại World Cup, không còn là chàng trung vệ tuyệt vọng năm nào, mà là một nhà lãnh đạo mang theo những vết sẹo quá khứ để định hình tương lai cho bóng đá Mỹ.















