Bài viết cung cấp độc quyền bởi ![]() |
Đúng. Về cơ bản, Mou là HLV hàng đầu và vẫn rất nguy hiểm. Thậm chí hơn. Nhưng ác nỗi, Chelsea bây giờ khác xa với Porto, Inter và với chính nó. Và sự biến đổi ấy, Mou vẫn chưa thể thích nghi.
Này nhé, nếu để ý sẽ thấy cả 3 đội bóng đầu tiên mà Mou huấn luyện có một điểm chung. Đó là đều là một tập thể đầy tiềm năng nhưng chưa được Octavio Machado, Ranieri, Mancini khai phá đúng cách. Quan trọng hơn, tất cả bọn họ đều trong tình trạng đói danh hiệu trường kỳ. Khi ấy, Mou đương nhiên vô cùng thích hợp với thế mạnh về chiến tranh tâm lý, giỏi kích động để thổi bùng khao khát của các cầu thủ và biến những trận đấu thành một cuộc chiến tranh đúng nghĩa. Vì vậy, dễ hiểu là những Carvalho, Lampard, Drogba, Essien, Materazzi hay Eto’o luôn ra sân với tâm lý “đá chết bỏ” và sẵn sàng chết vì Mou. Chính sức mạnh tinh thần này đã được chuyển hóa thành nguồn năng lượng vô tận và đem về thành công cho CLB, cho Mourinho.
![]() |
Jose Mourinho |
Còn giờ thì, như chúng ta đã biết, các cầu thủ Chelsea đang ở trạng thái no nê danh hiệu. Ở cấp độ CLB, nhiều người chẳng còn gì phải phấn đấu khi đã sở hữu phần lớn các Cúp nội địa và châu Âu. Chưa kể, đội hình này cũng đã già cỗi và ngày càng ỳ trệ. Dù độ tuổi trung bình là 26,6 nhưng phần lớn cầu thủ thường xuyên đá chính thuộc nửa trên cột mốc (nhiều người từng chiến đấu cùng Mou ở nhiệm kỳ trước, như Cole, Terry, Lampard, Cech, Essien).
Rất liên quan, những lý do vừa kể trên cũng là vấn đề mà Mou gặp phải ở Real, dẫn tới 3 năm không như ý. Các trụ cột ở Bernabeu có quá ít các động lực để phấn đấu. Một số từng VĐ Champions League (Casillas, Ronaldo, Alonso, Kaka, Carvalho) và một số còn “giàu có” hơn, họ là nhà VĐ Thế giới và châu Âu ở cấp độ đội tuyển (cùng TBN).
Tóm lại, Mou chỉ phát huy thế mạnh ở “vùng kinh tế mới” và cần khai phá mà thôi. Còn lọt vào “thành thị”, ông thực sự lạc lõng.