
Indonesia tan mộng World Cup sau thất bại trước Iraq.
Hai thất bại liên tiếp trước Saudi Arabia (2-3) và Iraq (0-1) ở vòng loại thứ tư khu vực châu Á đã đẩy "Garuda" xuống đáy bảng B với 0 điểm, dập tắt hy vọng đầu tiên sau 88 năm chờ đợi. Hình ảnh Chủ tịch PSSI Erick Thohir cúi gằm mặt, dựa tường bên ngoài sân King Abdullah Sports City, nhanh chóng lan truyền trên mạng xã hội, trở thành biểu tượng cho sự sụp đổ của chiến lược "Hà Lan hóa" – cược lớn vào nhập tịch cầu thủ gốc Hà Lan và huấn luyện viên Patrick Kluivert.
Erick Thohir, ông trùm bóng đá với quá khứ Chủ tịch Inter Milan và hiện là Bộ trưởng Thanh Niên - Thể thao Indonesia, chính là "kiến trúc sư" của kế hoạch này. Từ hai năm qua, ông đã chiêu mộ hàng loạt tài năng lai châu Âu, biến đội tuyển thành "thuộc địa Hà Lan" với 8-9 cầu thủ gốc Hà Lan thường xuyên đá chính. Ý tưởng nghe hấp dẫn: Kết hợp sức mạnh ngoại lực với truyền thống địa phương để "đốt cháy giai đoạn" hướng tới World Cup. Thế nhưng, thực tế phũ phàng. Sau thất bại trước Iraq, Thohir, 55 tuổi, phải công khai xin lỗi: "Chúng tôi xin lỗi vì giấc mơ World Cup vẫn chưa thành hiện thực". Lời thừa nhận cay đắng ấy khó xoa dịu hàng triệu cổ động viên, những người chứng kiến giấc mộng tan vỡ chỉ trong bốn ngày ngắn ngủi.
Trọng trách thất bại đổ dồn về HLV Patrick Kluivert, cựu danh thủ Hà Lan với quá khứ lẫy lừng ở Barcelona và tuyển "Cơn lốc màu da cam". Được bổ nhiệm tháng 1/2025 thay Shin Tae-yong, Kluivert ký hợp đồng hai năm với kỳ vọng truyền tải triết lý hiện đại cho dàn sao nhập tịch. PSSI tin rằng, với nền tảng văn hóa Hà Lan, ông sẽ dễ dàng kết nối đội hình đa quốc tịch. Nhưng thực tế đảo lộn mọi thứ. Kluivert ra mắt bằng thất bại 1-5 trước Australia, và dưới thời ông, Indonesia chỉ thắng 3, hòa 1, thua 4 trong 8 trận. Lối chơi trở nên mờ nhạt, thiếu linh hoạt – trái ngược với sức mạnh cá nhân của các ngôi sao như Rafael Struick hay Maarten Paes.

HLV Patrick Kluivert đối diện áp lực lớn sau thất bại của Indonesia.
Ngay sau trận thua Iraq, cổ động viên trên khán đài đồng thanh hô vang tên Shin Tae-yong, vị HLV Hàn Quốc bị sa thải chỉ vì PSSI cho rằng ông thiếu tiếng Anh và sự kết nối với cầu thủ nhập tịch. Shin từng đưa Indonesia vào vòng tứ kết Asian Cup 2023, lọt vòng loại thứ ba World Cup 2026, thậm chí đánh bại đương kim vô địch Đức 2-0 tại World Cup 2018 với Hàn Quốc. So sánh với Kluivert – người chỉ có thành tích cầm Curaçao và Adana Demirspor – lựa chọn này từ đầu đã gây tranh cãi. Giờ đây, hashtag #KluivertOut bùng nổ trên mạng xã hội, với hình ảnh ông và Thohir bị chế nhạo: "Cảm ơn vì đã phá hủy giấc mơ của chúng tôi". Bản thân Kluivert bối rối sau trận: "Hiện tại, tôi chưa có kế hoạch gì cả. Chúng tôi cần thời gian đánh giá lại mọi thứ". Lời nói ấy chỉ càng khơi dậy lời kêu gọi sa thải, và một cuộc chia tay gần kề dường như không thể tránh khỏi.
Thất bại này không chỉ là cú sốc thể thao, mà còn là lời cảnh tỉnh cho bóng đá Đông Nam Á. Chiến lược "Hà Lan hóa" của Thohir, dù đầy tham vọng, đã phơi bày hạn chế: Nhập tịch ồ ạt mang tài năng nhưng đánh mất bản sắc, tinh thần đoàn kết – những yếu tố Shin Tae-yong từng khơi dậy. Indonesia giờ đứng trước ngã rẽ: Tiếp tục "ngoại lực" hướng tới World Cup 2030, hay quay về gốc rễ nội lực, đầu tư học viện và kiên nhẫn xây dựng? Quyết định thuộc về PSSI và Thohir, người vẫn giữ ghế chủ tịch sau xác nhận của FIFA không xung đột lợi ích.
Trước mắt, lịch thi đấu thưa thớt mang đến khoảng lặng quý giá. Asian Cup 2027 còn hai năm nữa, đủ thời gian để "Garuda" tái thiết. Nhưng bài học từ 2026 rõ ràng: Thành công không đến từ cược lớn mạo hiểm, mà từ nền tảng vững chắc, phù hợp văn hóa. Indonesia có thể thất bại hôm nay, nhưng với ý chí vươn lên, giấc mơ World Cup sẽ không mãi là ảo ảnh. Người hâm mộ xứ Vạn Đảo xứng đáng với một hành trình mới – chân thực và bền vững hơn.