Danh thủ Hà Thìn: Duy nhất "nàng" ở phố Đào Tấn

16:01 Thứ ba 14/07/2015

Bóng đá xứ Nghệ lâu nay có “luật bất thành văn”: người chơi hay nhất, uy tín nhất trước hết phải là hậu vệ cừ nhất.

Từ thuở có tên gọi trẻ Nghệ An, rồi Sông Lam Nghệ Tĩnh và nay là Sông Lam Nghệ An, “luật” này vẫn hiệu nghiệm và người viết trang đầu cho “luật” này chính là trung vệ Hà Thìn, người có tới 47 năm gắn bó với đội bóng quê và vừa chính thức..tháo giày làm khán giả, như cách nói vui của một số người hâm mộ.

Danh thủ Hà Thìn (áo trắng) ngày còn thi đấu đỉnh cao.

Còn nhớ hồi Giải A2 quốc gia, cuối những năm 70 thế kỷ trước, trong thế bị dẫn bàn bởi đội khách Công an Thanh Hóa, trung vệ Hà Thìn của Sông Lam Nghệ Tĩnh lên tham gia tấn công như thường lệ và ghi bàn gỡ hòa bằng một cú đánh đầu chuẩn xác, đúng “thương hiệu” Hà Thìn.

Người hâm mộ xứ Nghệ cứ tấm tắc từ đó đến nay, thậm chí còn khẳng định ngoài Hà Thìn ra, bóng đá xứ Nghệ không có bất cứ ai sở hữu cú bật cao lắc đầu lái bóng hiểm như thế!

Nhưng theo chỗ tôi biết, Hà Thìn “cầm” trái bóng trong chân thì khỏi chê. Chả là cơ quan tôi có đội bóng từng “vô địch giải cơ quan cấp tỉnh”, muốn thử sức với các lão tướng Sông Lam, trong đó có “bác Thìn”.

Trận đấu đầy tiếng cười và uống bia sau đó là chính, quân ta bị “bác Thìn” quây cho mệt lử, không tài nào cướp được bóng trong chân danh thủ lẫy lừng ấy, cho dù trẻ, khỏe, đầy quyết tâm…

Ở Sông Lam Nghệ An, việc các cầu thủ tài ba được giữ lại làm đào tạo trẻ đã thành truyền thống. Hà Thìn cũng thế, đầy uy lực trong vai người thầy trước các mầm non bóng đá. Dù thành công với các lứa U21, U15…nhưng Hà Thìn không thực sự “mát tay” khi được giao đội 1 Sông Lam hay các đội khác ở V-League.

Danh thủ Hà Thìn (trái) của hiện tại.

Dẫu vậy, Hà Thìn vẫn một mực thủy chung với ngôi nhà bóng đá Sông Lam, với duy nhất “nàng” ở phố Đào Tấn. Mọi buồn vui của cuộc sống, của đội bóng luôn hòa làm một. Trừ những phút bùng nổ trên sân hồi còn mang băng đội trưởng Sông Lam Nghệ Tĩnh, về sau Hà Thìn chọn một lối sống kín đáo như lối nói chuyện nhỏ nhẹ, dí dỏm, ánh mắt sáng tinh nghịch.

Biết bao lứa học trò được “thầy Thìn” uốn nắn, chỉ bảo đã lên đội 1, lên tuyển, hết hợp đồng rồi đi “Chelsea Việt Nam”. Chỉ riêng thầy vẫn sáng chiều phóng xe lên phố Đào Tấn, khi có nhiệm vụ thì đi Xiêng Khoảng hay đâu đó và nơi duy nhất để trở về yên tĩnh là sân Vinh, ngôi nhà thân thuộc của hơn nửa cuộc đời đầy mồ hôi, nắng gió..

Sẽ lại gặp Hà Thìn trên một góc khán đài lặng lẽ. Ai đó sẽ đùa vui “Không đi không được à? Thử bỏ một bữa không xem bóng đá thì có nhạt mồm nhạt miệng không nào?”

Phúc Lâm | 00:00 30/11/-0001
Chia sẻ
Loading...

Bài viết mới Bài cùng chuyên mục