Thất bại cay đắng 1-2 ngay trên sân nhà trước tân binh Sunderland không chỉ là một cú sốc về mặt tỷ số đối với Chelsea, mà còn là một hồi chuông báo động chói tai, vạch trần những vấn đề sâu sắc cả về chiến thuật lẫn con người dưới triều đại của HLV Enzo Maresca.
Trọng tâm của sự thất vọng đổ dồn vào một quyết định thay người khó hiểu ở phút 76, khi vị chiến lược gia người Ý rút trung vệ trẻ đang có phong độ rất cao là Josh Acheampong ra nghỉ. Nước đi này không chỉ trực tiếp dẫn đến bàn thua quyết định mà còn phơi bày một cách tàn nhẫn điểm yếu cố hữu của The Blues: sự mong manh trong các cuộc chiến trên không.
Khi Maresca đưa Tosin Adarabioyo vào sân thay cho Acheampong, ông có lẽ mong muốn kinh nghiệm của một cầu thủ lớn tuổi hơn sẽ giúp bảo toàn tỷ số. Nhưng thực tế lại diễn ra hoàn toàn trái ngược. Sự ổn định mà cặp đôi Acheampong và Trevoh Chalobah duy trì từ đầu trận đã bị phá vỡ.
Hàng phòng ngự Chelsea lập tức trở nên lúng túng, mất phương hướng, để rồi sự thiếu ăn ý của bộ đôi trung vệ mới đã tạo điều kiện cho Sunderland ghi bàn thắng ấn định chiến thắng ở những phút bù giờ. Đây là một sai lầm chiến thuật không thể bào chữa, bởi Acheampong không hề có dấu hiệu xuống sức và đang là một trong những cầu thủ chơi tốt nhất trên sân.
Việc Maresca phớt lờ màn trình diễn thực tế của học trò khiến người hâm mộ và giới chuyên môn càng thêm thất vọng. Chỉ mới ở các vòng đấu trước, chính ông đã hết lời ca ngợi sự chững chạc, khả năng phát triển bóng và phòng ngự ổn định của trung vệ trẻ này.
Trong bối cảnh Levi Colwill vẫn đang chấn thương, Acheampong rõ ràng là lựa chọn tối ưu cho vị trí trung vệ lệch trái, người có thể mang lại sự đột biến bằng những đường chuyền xuyên tuyến – một vũ khí tối quan trọng khi đối đầu với các đội bóng chơi phòng ngự lùi sâu như Sunderland.
Quyết định thay anh ra không chỉ làm suy yếu khả năng phòng ngự mà còn triệt tiêu luôn khả năng triển khai tấn công từ tuyến dưới của Chelsea.
Nhưng sai lầm của Maresca chỉ là bề nổi của một tảng băng chìm. Thất bại này đã bóc trần một vấn đề lớn hơn, một lỗ hổng trong triết lý xây dựng đội hình của Chelsea. Ngoại hạng Anh hiện đại đã thay đổi, nó được ví như "giải NFL", nơi các tình huống cố định và khả năng không chiến trở thành yếu tố quyết định trận đấu.
Trong cuộc đua vũ trang trên không này, Chelsea đang tỏ ra hụt hơi. Họ thiếu đi những "quái vật không chiến", những cầu thủ có thể thống trị vòng cấm ở cả hai đầu sân, điều mà các đối thủ cạnh tranh như Arsenal đang làm rất tốt.
Những con số thống kê không biết nói dối. Trong danh sách top 10 cầu thủ có tỷ lệ không chiến thắng cao nhất giải đấu, Chelsea chỉ có duy nhất một cái tên: Josh Acheampong. Điều này cho thấy một sự thật đáng báo động rằng trung vệ trẻ chưa có nhiều kinh nghiệm lại đang là người tranh chấp trên không tốt nhất của đội.
Việc trung vệ được cho là hàng đầu của họ, Tosin Adarabioyo, chỉ đứng thứ 15 về số lần không chiến thắng mỗi trận là một chỉ dấu cho thấy sự thiếu hụt nghiêm trọng về sức mạnh thể chất và khả năng chiếm lĩnh không gian của hàng thủ The Blues.
Giữa bức tranh tối màu đó, Josh Acheampong lại nổi lên như một điểm sáng đầy hy vọng. Anh không chỉ là nạn nhân của một quyết định chiến thuật sai lầm, mà còn là lời giải tiềm năng cho chính vấn đề mà Chelsea đang đối mặt.
Với thời gian và sự tin tưởng, anh hoàn toàn có thể phát triển thành một trung vệ không chiến hàng đầu.
Thất bại trước Sunderland là một bài học đắt giá, nó chỉ ra rằng Chelsea không chỉ cần một HLV có quyết định sáng suốt hơn, mà còn cần một cuộc cải tổ về mặt nhân sự, ưu tiên những cầu thủ có khả năng cạnh tranh thể chất, đặc biệt là trong các pha không chiến.












