Sau khi chia tay HLV Patrick Kluivert, Liên đoàn Bóng đá Indonesia (PSSI) đang đối mặt với bài toán hóc búa: tìm người kế nhiệm đủ năng lực, nhưng cũng đủ dũng cảm để chịu đựng áp lực từ chính… cổ động viên nước này.
Chủ tịch PSSI Erick Thohir thẳng thắn thừa nhận: “Chúng tôi chưa tiếp cận bất kỳ HLV nào. Hiện tại, ưu tiên lớn nhất của liên đoàn là khôi phục hình ảnh bóng đá Indonesia trong mắt thế giới”.
Câu nói tưởng chừng đơn giản, nhưng lại phản ánh một thực tế đáng báo động: hình ảnh đội tuyển xứ vạn đảo đang bị phủ bóng bởi sự quá khích của chính một bộ phận người hâm mộ.
Áp lực từ khán đài đến… màn hình điện thoại
Không chỉ đối thủ hay trọng tài, ngay cả cầu thủ và HLV Indonesia cũng là nạn nhân của “bạo lực mạng” – thứ đang khiến nhiều nhà cầm quân quốc tế e dè khi nghĩ đến việc ngồi vào ghế nóng. Từ vòng loại World Cup 2026, mạng xã hội tràn ngập những lời lẽ đe dọa, công kích cá nhân, thậm chí mang tính phân biệt đối xử.
Erick Thohir, người cùng lúc giữ chức Bộ trưởng Thanh niên và Thể thao, thừa nhận: “Chúng ta đang bị thế giới soi chiếu, không chỉ về bóng đá, mà cả văn hóa ứng xử”. Ông kêu gọi người hâm mộ “phê bình trong giới hạn”, ủng hộ đội tuyển bằng tinh thần xây dựng thay vì tấn công cá nhân.
Khi chiếc ghế HLV trở thành “ghế nóng” đúng nghĩa
Từ sau khi chia tay Kluivert, PSSI rơi vào thế khó. Họ cần một HLV đủ đẳng cấp để đưa đội tuyển tiến xa, nhưng cùng lúc, phải là người đủ kiên định để chịu được sức ép khổng lồ từ dư luận. Thohir thừa nhận: “Chúng tôi đang trong tình thế khó khăn. Không dễ thuyết phục các ứng viên khi họ nhìn thấy môi trường căng thẳng như hiện nay.”
Truyền thông Indonesia từng nhắc đến hàng loạt cái tên như Louis van Gaal, Frank de Boer, Philipp Cocu hay thậm chí Erik ten Hag, nhưng PSSI nhanh chóng phủ nhận. Tất cả chỉ là tin đồn, phản ánh phần nào sự khao khát – lẫn mộng tưởng – của người hâm mộ xứ vạn đảo.
Bài học từ thất bại và con đường phía trước
Sau hai thất bại trước Saudi Arabia (2-3) và Iraq (0-1) ở vòng loại World Cup, Indonesia chính thức hết cơ hội đi tiếp. Tuy nhiên, họ vẫn có suất dự Asian Cup 2027 – cơ hội để tái thiết toàn diện.
Theo các chuyên gia trong nước, PSSI cần rút kinh nghiệm từ thời Shin Tae-yong và Kluivert, đặc biệt ở khâu quản lý cầu thủ và xây dựng hệ thống trẻ. Chuyên gia Bung Harpa nhận định: “Việc chọn HLV mới không chỉ để cải thiện kết quả, mà còn để khôi phục niềm tin. Asian Cup là thước đo năng lực, còn ASEAN Cup 2026 sẽ là bài kiểm tra niềm tin nơi người hâm mộ.”
Đằng sau chiếc ghế trống là bài kiểm tra văn hóa bóng đá
Không chỉ là chuyện nhân sự, vấn đề thật sự của bóng đá Indonesia lúc này nằm ở cách người hâm mộ ứng xử. Một nền bóng đá muốn phát triển bền vững cần có cầu thủ giỏi, HLV giỏi – nhưng trên hết, phải có môi trường lành mạnh.
PSSI có thể thuê HLV tầm cỡ, nhưng nếu bầu không khí vẫn đầy cực đoan, niềm tin giữa đội tuyển và khán giả sẽ mãi đứt gãy. Elkan Baggott, Asnawi hay Marselino có thể là tương lai của sân cỏ, nhưng để họ trưởng thành, Indonesia cần nhiều hơn những lời chửi rủa – cần sự bảo vệ và thấu hiểu.
Trong khi PSSI vẫn đang “đánh vật” với lựa chọn HLV, câu hỏi lớn hơn vẫn lơ lửng: Ai sẽ dám dẫn dắt một đội tuyển, khi đối thủ không chỉ ở trên sân, mà còn đến từ chính sau bàn phím?













