
Lịch sử Manchester United được dệt nên bởi những đêm châu Âu huyền diệu, những khoảnh khắc lội ngược dòng không tưởng và những người hùng bất ngờ bước ra từ bóng tối.
"Nhà hát của những Giấc mơ" đã chứng kiến vô số lần định mệnh được viết lại. Và ở trận đấu điên rồ trước Lyon tại Europa League, một cái tên khác đã được khắc vào biên niên sử hào hùng ấy: Harry Maguire. Anh không chỉ ghi bàn thắng quyết định, mà còn trở thành biểu tượng cho tinh thần chiến đấu không bao giờ chết của Manchester United, sắm vai vị cứu tinh trong một hoàn cảnh tưởng chừng đã tuyệt vọng.
Trận đấu với Lyon không đơn thuần là một trận tứ kết cúp châu Âu; nó là bản tóm tắt đầy đủ những gì điên rồ, khó đoán và đôi khi khiến người ta phát điên của bóng đá. Sau trận hòa 2-2 ở lượt đi, MU tưởng chừng đã tự bắn vào chân mình khi bị đối thủ dẫn trước 4-2 ở phút 109 của hiệp phụ, dù được chơi hơn người. Old Trafford chết lặng, hàng ngàn người hâm mộ thất vọng hướng về lối ra, tin rằng mùa giải của đội bóng con cưng đã thực sự kết thúc. Bình luận viên Rio Ferdinand trên sóng TNT Sports thốt lên: "United cần nhiều hơn một phép màu."
Nhưng phép màu đã xảy ra, và nó bắt nguồn từ chính tinh thần không bao giờ bỏ cuộc đã làm nên thương hiệu "Quỷ Đỏ". Đầu tiên là Bruno Fernandes, thủ lĩnh tinh thần và có lẽ là cầu thủ ổn định nhất của MU mùa này, lạnh lùng thực hiện quả phạt đền ở phút 114, níu giữ hy vọng mong manh. Áp lực nghìn cân, nhưng đội trưởng người Bồ Đào Nha không mắc sai lầm, thậm chí còn vội vã ôm bóng chạy về vòng tròn giữa sân.
Rồi đến khoảnh khắc lóe sáng của tuổi trẻ. Kobbie Mainoo, viên ngọc quý trưởng thành từ lò đào tạo Carrington, người đã có một mùa giải khó khăn sau khi vụt sáng ở mùa trước, tung ra một cú cứa lòng tuyệt đẹp ở phút 120, bóng xoáy vào góc xa khung thành trong sự ngỡ ngàng của tất cả. Tỷ số là 4-4, tổng tỷ số 6-6. Loạt sút luân lưu cân não hiển hiện trước mắt, gợi lại ký ức đau buồn về thất bại trên chấm 11m ở FA Cup chỉ sáu tuần trước đó.

Nhưng định mệnh đã chọn một người hùng khác để kết liễu trận đấu. Chưa đầy một phút sau bàn thắng của Mainoo, từ một tình huống lộn xộn, Harry Maguire bật cao hơn tất cả, đánh đầu tung lưới Lyon. Bàn thắng! Tỷ số là 5-4. Old Trafford nổ tung trong một bầu không khí "náo loạn tột độ'', như lời mô tả của các bình luận viên. Các cầu thủ, ban huấn luyện, thậm chí cả thủ môn Andre Onana cũng chạy ăn mừng cuồng nhiệt như thể vừa vô địch.
Việc Harry Maguire trở thành người hùng quyết định mang một ý nghĩa đặc biệt. Từ khi chuyển đến Old Trafford với mức phí khủng, anh thường xuyên phải hứng chịu những lời chỉ trích nặng nề, thậm chí bị xem là biểu tượng cho sự sa sút của United trong những năm gần đây, một "vật tế thần" cho những màn trình diễn yếu kém.
Nhưng xuyên suốt những khó khăn đó, Maguire vẫn âm thầm chiến đấu, và không ít lần tỏa sáng ở những thời khắc quan trọng. Bàn thắng vào lưới Lyon không chỉ là một pha lập công đơn thuần; nó là sự khẳng định, là câu trả lời đanh thép cho những nghi ngờ.
Hơn cả một bàn thắng, đó là sự cứu rỗi. Cựu cầu thủ Leicester City không chỉ cứu MU khỏi một trận thua bẽ bàng, khỏi viễn cảnh bị loại tức tưởi, mà còn cứu vãn cả một mùa giải đang trên bờ vực thảm họa.
Màn trình diễn của Maguire trong cả trận đấu cũng đáng ghi nhận. Ngoài bàn thắng quyết định, anh còn có một pha kiến tạo, nhiều lần giải nguy cho khung thành và thể hiện sự chắc chắn cần thiết. Nhưng khoảnh khắc anh bật cao đánh đầu tung lưới Lyon mới là hình ảnh đọng lại sâu sắc nhất, khoảnh khắc anh trở thành vị cứu tinh đích thực.
Chiến thắng này không chỉ đưa MU vào bán kết Europa League, đối đầu với Athletic Bilbao, mà quan trọng hơn, nó thắp lại niềm tin. Niềm tin vào khả năng lật ngược tình thế, niềm tin vào tinh thần chiến đấu và niềm tin rằng ngay cả trong mùa giải tồi tệ nhất (MU đang xếp thứ 14 tại Premier League), họ vẫn có thể tạo ra những điều kỳ diệu.
Con đường đến Champions League mùa sau thông qua chức vô địch Europa League bỗng trở nên rõ ràng hơn, mang đến mục tiêu cụ thể để phấn đấu trong phần còn lại của mùa giải.
Trong bản giao hưởng của cuộc lội ngược dòng vĩ đại trước Lyon, Bruno Fernandes là người nhạc trưởng giữ nhịp, Kobbie Mainoo là nghệ sĩ độc tấu tạo nên khoảnh khắc thăng hoa, nhưng Harry Maguire chính là người giáng tiếng trống cuối cùng, mạnh mẽ và quyết định, mang về chiến thắng chung cuộc.
Anh có thể không phải lúc nào cũng hoàn hảo, nhưng vào đêm Old Trafford huyền diệu ấy, Harry Maguire chính là vị cứu tinh mà Manchester United cần.