
Vinicius và HLV Ancelotti quá hiểu nhau tại Bernabeu.
Chiến thắng tối thiểu 1-0 của Brazil trước Paraguay, một chiến thắng không chỉ chính thức mang về tấm vé tham dự World Cup 2026 mà còn là màn khẳng định cho sự chuyển giao quyền lực mượt mà, nơi mối lương duyên được vun đắp tại Real Madrid giờ đây đang đơm hoa kết trái rực rỡ cho màu áo vàng-xanh của Selecao.
Khi Ancelotti rời Real Madrid để đảm nhận thử thách mới cùng đội tuyển Brazil, nhiều người đã hình dung về một chương mới đầy hứa hẹn, nhưng có lẽ không ai lường trước được sự tiếp nối hoàn hảo đến vậy. Tại Madrid, Ancelotti không chỉ là một huấn luyện viên, ông còn là một người thầy, một người cha đã biến Vinicius Junior từ một tài năng trẻ đầy hoang dại trở thành một siêu sao toàn cầu, một phần không thể thiếu trong cỗ máy chiến thắng của Los Blancos. Mối liên kết sâu sắc ấy, được xây dựng từ vô số danh hiệu và những khoảnh khắc đáng nhớ, đã trở thành nền tảng tự nhiên cho cuộc tái hợp của họ ở cấp độ đội tuyển quốc gia.
Tuy nhiên, con đường đến chiến thắng đầu tiên không hề bằng phẳng. Trận ra mắt của Ancelotti trên cương vị thuyền trưởng Brazil là một trận hòa 0-0 đầy thất vọng trước Ecuador, cho thấy những khó khăn ban đầu trong việc áp đặt triết lý. Và khi đối đầu với một Paraguay kiên cường, Brazil tiếp tục gặp bế tắc. Thế trận kiểm soát bóng vượt trội không thể chuyển hóa thành những cơ hội rõ rệt. Chính Vinicius cũng đã bỏ lỡ một cơ hội ngon ăn từ đường chuyền của Matheus Cunha, trong khi ở đầu sân bên kia, Paraguay suýt nữa đã trừng phạt họ bằng cú sút chệch cột dọc trong gang tấc của Juan Caceres. Sự bế tắc và áp lực ngày càng đè nặng lên đôi vai của vị chiến lược gia người Ý và các học trò.

Vinicius tỏa sáng đúng lúc, giúp ông thầy Ancelotti có chiến thắng quan trọng cùng Brazil.
Nhưng rồi, vào thời khắc quan trọng nhất, chính mối liên kết đặc biệt ấy đã lên tiếng. Ngay trước khi hiệp một kết thúc, kịch bản quen thuộc tại Madrid đã được tái hiện. Matheus Cunha một lần nữa tìm thấy Vinicius, và lần này, "viên ngọc quý" của Ancelotti đã không mắc một sai lầm nào. Một cú dứt điểm mạnh mẽ và quyết đoán tung lưới Paraguay, khai thông thế bế tắc và giải tỏa mọi áp lực. Nhưng điều khiến bàn thắng này trở nên đặc biệt hơn cả chính là màn ăn mừng sau đó. Vinicius, với niềm vui sướng tột độ, đã không chạy về phía các đồng đội hay góc sân. Anh chạy thẳng đến đường biên, nơi người thầy Ancelotti đang chờ đợi. Cái ôm siết chặt và đầy cảm xúc của hai thầy trò, được tô điểm bằng nụ hôn trìu mến mà Ancelotti đặt lên cậu học trò cưng, đã nói lên tất cả. Đó là sự tin tưởng, lòng biết ơn và một tình cảm vượt xa mối quan hệ công việc thông thường.
Sang hiệp hai, dù Brazil tiếp tục duy trì sức ép, Paraguay đã chơi tự tin hơn và tạo ra những khoảnh khắc thót tim cho hàng phòng ngự áo vàng-xanh, tiêu biểu là cú đánh đầu vọt xà của Junior Alonso. Nhưng cuối cùng, bản lĩnh và sự chắc chắn đã giúp Brazil bảo toàn thành công thành quả mong manh. Chiến thắng 1-0 không chỉ là ba điểm, nó còn là một liều thuốc tinh thần cực lớn, củng cố niềm tin vào kỷ nguyên mới dưới thời Ancelotti. Nó chứng minh rằng, mối liên kết được trui rèn qua lửa thử thách tại châu Âu giờ đây đã trở thành linh hồn và vũ khí tối thượng của Brazil, hứa hẹn sẽ là động lực lớn để họ tiếp tục chinh phục những đỉnh cao trong tương lai.