1/ El Muneco – Búp bê Marcelo Gallardo
River Plate luôn là cái nôi của những tài năng bóng đá lớn nhất Argentina, đặc biệt là những số 10 và Marcelo Gallardo chính là một trong số đó. Trong những năm đầu của sự nghiệp khi chơi bóng cho “Dòng sông Bạc” giai đoạn 1993 – 1999, anh luôn bỏ áo trong quần, vén quần hơi cao so với đầu gối và có có một thân hình nhỏ bé (chỉ cao 1,69 m và nặng 70 kg) nên người ta đặt cho anh một biệt danh rất dễ thương là “El Muneco – tức Búp bê”.
![]() |
“Búp bê” có một sự nghiệp không mấy suôn sẻ ở châu Âu dù anh được đánh giá rất cao ở Argentina. Anh đã từng chinh chiến trong màu áo của đội bóng công quốc Monaco cùng Paris Saint Germain ở Ligue 1 và đã có đến 3 lần ra đi rồi lại trở về khoác lên mình chiếc áo trắng đỏ của River Plate. Sự nghiệp của Gallardo cũng tương tự như một số 10 khác của River là Ariel Ortega, dù tài năng nhưng nếu lấy danh hiệu là thước đo thì anh chẳng là gì cả.
Anh có một chức vô địch Ligue 1 cùng AS Monaco vào mùa bóng 99/2000 và khi đó Gallardo là thành viên chủ chốt cùng với hàng loạt những ngôi sao danh tiếng như David Trezeguet, Giuly, Barthez đã làm nên một Monaco huyền ảo. Cũng trong mùa bóng đó Gallardo được bầu là cầu thủ xuất sắc nhất nước Pháp. Hiện nay anh 39 tuổi và đang là HLV trưởng của đội bóng quê hương River Plate.
2/ El Nonno – Ông nội Roberto Sensini
Roberto Sensini là một trong hàng loạt danh thủ đẳng cấp cao làm nên một Parma hùng bá châu Âu một thời. Sensini nguyên là một trung vệ nhưng anh có thể chơi mọi vị trí ở hàng thủ và cả hàng tiền vệ. 1 thập kỷ chơi bóng ở Serie A cho Parma, Lazio và Udinese trong giai đoạn hoàng kim đã nói lên khả năng không thể phủ nhận của Sensini.
![]() |
Sensini được người ta gọi là “El Nonno – tức ông nội” bởi khuôn mặt “già trước tuổi” rất nhiều so với tuổi thật của mình. Khi còn thi đấu, là một cầu thủ chuyên nghiệp thi đấu trong môi trường đỉnh cao nhưng Sensini lại có nhan sắc không khác gì một ông lão 60 tuổi!
Những năm tháng khoác áo Parma và Lazio, Sensini nổi tiếng là một người chơi bóng thông minh, quyết đoán và rất linh hoạt trong cách xử lý các tình huống. Không chỉ có khả năng tắc bóng, hỗ trợ phòng ngự tốt mà Sensini còn có thể tham gia tấn công cũng rất tuyệt vời.
Năm nay “ông nội” đã 48 tuổi nhưng nhìn anh như một ông lão 80 tuổi và Sensini chính là một trong những danh thủ dễ nhận biết nhất qua ngoại hình trong làng túc cầu.
3/ El Hijo del Viento – Đứa con của thần gió Claudio Caniggia
Ngày nay, khi truyền thông báo chí phủ sóng ở mọi ngóc ngách của cuộc sống, trong bóng đá người ta cũng quá quen thuộc với biệt danh “đứa con của thần gió” gắn liền với cái tên Thierry Henry nhưng với những khán giả có thâm niên theo dõi bóng đá quốc tế thì họ sẽ nghĩ ngay về Claudio Caniggia.
![]() |
Tiền đạo lừng danh người Argentina này thuở còn chơi bóng đỉnh cao được gắn liền với biệt danh “El Hijo del Viento – tức đứa con của thần gió” bởi sải chân dài và tốc độ như xé gió trong những pha đi bóng và ghi bàn của mình. Vào năm 1985, tại một cuộc thi điền kinh ở học viện bóng đá tại Argentina, Caniggia đã chạy 100m chỉ trong 10, 07 giây. Và anh chính là một trong những cầu thủ chạy nhanh nhất thế giới thời đại của mình.
“Đứa con của thần gió” là một trong số ít những ngôi sao từng thi đấu cho cả River Plate và Boca Juniors – 2 đại kình định không đội trời chung của bóng đá Argentina mà vẫn được cổ động viên cả hai đội yêu mến. Anh từng cùng Albiceleste tham dự 3 kỳ World Cup và là thành viên chủ chốt của đội tuyển ở Italia 90 và USA 94.
Ở France 98 do không chịu cắt đi mái tóc dài lãng tử của mình, Daniel Passarella đã loại Caniggia khỏi đội hình tham dự WC nhưng đến WC 2002, ở tuổi 35 một lần nữa Caniggia lại khoác lên mình chiếc áo Xanh Trắng của Albiceleste khi Marcelo Bielsa là HLV trưởng, chỉ đóng vai trò dự bị ở giải đấu này, không đóng góp gì về chuyên môn nhưng “đứa con của thần gió” lại gây tiếng vang với hành động chửi rủa trọng tài khi… đang ngồi trên băng ghế dự bị và nhận một thẻ đỏ.
Cả trong và ngoài sân cỏ, anh cùng với Diego Maradona là một đôi bạn thân rất thân,họ ăn ý trên sân bóng khi là đồng đội, chơi thân nhau đến nỗi cả vợ của chàng tiền đạo tóc vàng óng này cũng phải ghen tị!
4/ El Pato – Chú vịt Roberto Abbondanzieri
Chúng ta đã quá quen thuộc với hình ảnh của Alexandre Pato – tiền đạo AC Milan được gọi là chú Vịt nhưng ít ai biết rằng Pato không phải là họ tên thật của chàng tiền đạo người Brazil. Pato trong tiếng latin có nghĩa là chú Vịt và nó cũng là biệt danh của thủ môn đội tuyển quốc gia Argentina tham dự World Cup 2006 trên đất Đức: Roberto Abbondanzieri
![]() |
Abbondanzieri là một cái họ rất dài nên người hâm mộ thường gọi anh bằng cái tên ngắn gọn “Pato”. “Chú vịt” là thủ thành số 1 của Boca Juniors trong gần một thập kỷ từ 1997 đến 2006. Sau World Cup anh sang chơi bóng cho Getafe ở La Liga 3 mùa giải nhưng sau đó cũng quay trở lại Argentina để bắt cho đội bóng cũ.
Năm nay “El Pato” đã 42 tuổi và giã từ sự nghiệp cầu thủ từ năm 2010 trong màu áo Internacional – một CLB của Brazil.
5/ El Principe de Madrid – Hoàng tử thành Madrid Fernando Redondo
Redondo được biết đến như một trong những cầu thủ tài hoa nhất mà bóng đá Argentina sản sinh ra dù anh thi đấu ở vị trí tiền vệ phòng ngự. Ở phần 4, chúng ta đã nói về “El Pintita – họa sĩ Fernando Gago”. Nếu tài năng của Gago là 1 thì Redondo phải gấp đến mấy lần. Anh chính là thần tượng của Gago và cả thành Madrid ở nửa cuối thập niên 90 của thế kỷ trước.
![]() |
Với mái tóc dài đầy chất nghệ sĩ cùng một khuôn mặt điển trai như một diễn viên điện ảnh, một phong cách chơi bóng nhẹ nhàng, thanh thoát đến kỳ lạ. Người hâm mộ đội bóng hoàng gia Tây Ban Nha đã đặt cho anh biệt danh là “El Principe de Madrid - tức hoàng tử thành Madrid”.
Redondo là nhân tố chủ chốt giúp Real lật đổ sự thống trị của Barcelona ở La Liga 4 năm liên tục vào mùa bóng 94/95, 2 năm sau anh giành thêm một chức vô địch quốc gia nữa vào mùa bóng 96/97 và đỉnh cao sự nghiệp của Redondo chính là 2 lần nâng cao chiếc Cup bạc danh giá cùng Real Madrid vào mùa bóng 97/98, 99/2000.
Trận chung kết năm 1997-1998, Redondo đã khóa chặt ngòi nổ Zinedine Zidane của Juventus, một trong số những tiền vệ xuất sắc nhất thế giới lúc bấy giờ, góp phần đưa Real đoạt chức vô địch.
Hai năm sau là một mùa giải mà dấu ấn của Redondo đã in đậm trong tâm trí của các cổ động viên Real Madrid lẫn Manchester United. Trong trận bán kết gặp Manchester United tại sân Old Trafford, Redondo đã thực hiện một trong trong những pha bóng đẹp nhất của mình khi đánh gót vượt qua sự truy cản của hậu vệ Henning Berg trước khi chuyền bóng cho Raul ghi bàn thắng thứ ba cho Real Madrid.
Trong trận chung kết, Real Madrid đã đoạt chức vô địch sau khi vượt qua Valencia. Sau mùa giải đó, Redondo đã đoạt danh hiệu Cầu thủ xuất sắc nhất Champions League.
Sự nghiệp của Redondo ở đội tuyển quốc gia không được suôn sẻ như khi chơi ở câu lạc bộ, anh chỉ tham dự duy nhất một kỳ World Cup 94 dù được Maradona xem là một trong hai tên tuổi xuất sắc nhất của bóng đá Argentina sau thời đại của “El Dios”.
Khi Daniel Passarella yêu cầu tất cả các cầu thủ tham dự France 98 không được để tóc dài thì Redondon và Claudio Caniggia không chấp nhận. Họ sẵn sàng không đá World Cup chứ không thể cắt đi mái tóc của mình (Ortega và Batistuta đã phải cắt tóc để được đến đất Pháp). Sau này Redondo cũng từ chối trở lại đội tuyển vì không còn cảm hứng.
(Mời bạn đọc đón xem phần 7 vào lúc 14h30 ngày 20/02/2015)



















