Chelsea bước vào trận đấu sáng nay (4/12) với quyết tâm tiếp tục bám đuổi nhóm dẫn đầu Ngoại hạng Anh, nhưng rốt cuộc lại rời Elland Road trong thất vọng khi để thua 1-3 trước Leeds United. Trận đấu cho thấy lịch sử u ám của The Blues tại sân bóng này không chỉ là những con số thống kê cổ xưa - nó tiếp tục trở thành thực tại đáng lo, ở thời điểm họ cần điểm hơn bao giờ hết.
Ngay từ tiếng còi khai cuộc, bầu không khí phấn khích tại Elland Road khiến Chelsea lúng túng thấy rõ, đặc biệt trong những tình huống pressing cường độ cao của đội chủ nhà. Những khoảng trống giữa các tuyến của The Blues liên tục bị khai thác, và những sai số nhỏ lập tức trở thành bàn thua.
Không có Moises Caicedo vì án treo giò, hàng tiền vệ Chelsea mất đi sự cơ động và khả năng thu hồi bóng quan trọng. Andrey Santos dù nỗ lực nhưng chưa thể mang lại sự cân bằng cần thiết. Maresca buộc phải xoay tua trong bối cảnh lực lượng thiếu hụt, nhưng những điều chỉnh ấy không đủ để cứu Chelsea khỏi một buổi sáng thất vọng toàn diện.
Hàng thủ tiếp tục là nỗi lo khi Chelsea tỏ ra mong manh trong các tình huống bóng hai và phản công. Leeds, trong cuộc chiến sinh tồn của Daniel Farke, đã tận dụng triệt để mọi cơ hội để ghi ba bàn thắng đầy cảm xúc, đẩy Chelsea vào trạng thái bối rối. The Blues chỉ có một pha lập công danh dự, nhưng nó không đủ để che mờ màn trình diễn dưới sức.
Một lần nữa, Elland Road chứng minh vì sao nó được xem như “hiểm địa” lớn nhất nhì trong lịch sử của Chelsea. Tính cả trận này, The Blues vẫn chỉ có vỏn vẹn 6 chiến thắng sau… 49 lần làm khách ở giải quốc nội. Những thất bại lịch sử từ 1930 đến 1988 tưởng chừng đã ngủ yên, nay lại như sống dậy khi Chelsea tiếp tục bị nhấn chìm bởi bầu không khí thù địch và sự máu lửa của Leeds.
Với thất bại này, Chelsea bỏ lỡ cơ hội rút ngắn khoảng cách với nhóm dẫn đầu và tự làm khó mình ở chặng đua quan trọng của mùa giải.
Chelsea cần điều gì sau thất bại này?
Trong những tín hiệu hiếm hoi mang màu sắc tích cực, sự trở lại của Cole Palmer là điểm sáng nhỏ. Tuy nhiên, việc vừa mới bình phục khiến anh không thể ra sân từ đầu và rõ ràng vẫn chưa tìm lại nhịp độ tốt nhất. Sự xuất hiện của Palmer giúp Chelsea có thêm sự sáng tạo, nhưng trong một tập thể đang bị cuốn vào sức ép liên tục của Leeds, mọi nỗ lực cá nhân đều trở nên khó phát huy trọn vẹn.
Cuối trận, hình ảnh các cầu thủ Chelsea cúi đầu rời sân phản ánh đúng sự thật: họ không chỉ thua một trận đấu, mà còn thua chính áp lực lịch sử đã quá nhiều lần ám ảnh tại Elland Road.
Đây là lúc Maresca phải đưa ra câu trả lời. Chelsea cần bản lĩnh hơn, cần sự tái thiết tinh thần và cần biến những thống kê đen tối thành động lực thay vì gánh nặng. Lịch sử không thể thay đổi trong một ngày, nhưng cách đội bóng phản ứng sau một thất bại như thế này sẽ quyết định họ tiến xa đến đâu trong mùa giải.
Chelsea đã thay đổi nhiều so với quá khứ, nhưng để thoát khỏi “lời nguyền Elland Road”, họ phải mạnh mẽ hơn - cả về chiến thuật lẫn tâm lý - nếu thật sự muốn trở lại đường đua vô địch Ngoại hạng Anh.












