
Trận hòa 1-1 trước Manchester City có thể được xem là một kết quả chấp nhận được, nhưng đối với HLV Mikel Arteta và những người hâm mộ Arsenal, nó mang lại cảm giác của một cơ hội bị bỏ lỡ. Pháo thủ đã không thể tận dụng lợi thế sân nhà để giành trọn 3 điểm trước đối thủ trực tiếp, và một trong những nguyên nhân có thể đến quyết định nhân sự sai lầm của chiến lược gia người Tây Ban Nha.
Arteta đã lựa chọn một đội hình xuất phát gây nhiều tranh cãi khi bố trí bộ ba tiền vệ gồm Martin Zubimendi, Declan Rice và Mikel Merino. Thực chất, đây chính là công thức đã thất bại trong trận thua 0-1 trước Liverpool vào tháng trước, một trận thua mà sự thiếu sáng tạo ở tuyến giữa là nguyên nhân chính. Việc lặp lại một thử nghiệm không thành công trong một trận cầu đỉnh cao khác cho thấy sự bối rối của Arteta. Hiệp một là minh chứng rõ ràng cho sai lầm đó. Arsenal bế tắc, thiếu ý tưởng và gần như không thể tạo ra sức ép đủ lớn lên hàng thủ của Man City. Việc chỉ bị dẫn trước một bàn sau 45 phút đầu tiên thậm chí có thể xem là một kết quả may mắn.
Những thay đổi ở đầu hiệp hai đã nói lên tất cả. Arteta buộc phải sửa sai bằng cách rút cả Mikel Merino và Noni Madueke ra nghỉ, thay bằng Eberechi Eze và Bukayo Saka. Sự thay đổi này lập tức mang lại hiệu quả, giúp lối chơi của Arsenal trở nên thanh thoát và nguy hiểm hơn hẳn. Điều này phơi bày một bài học đắt giá: Mikel Merino không phù hợp với vai trò của một tiền vệ trung tâm trong một hệ thống đòi hỏi khả năng sáng tạo và liên kết lối chơi.
Công bằng mà nói, Merino sở hữu những điểm mạnh riêng. Anh là một cầu thủ có khả năng dứt điểm tốt và cực kỳ nguy hiểm khi xuất hiện trong vòng cấm đối phương ở những thời điểm hỗn loạn. Có lẽ nếu còn ở trên sân vào cuối trận, anh đã có thể tìm thấy bàn thắng quyết định từ một tình huống lộn xộn. Tuy nhiên, việc yêu cầu Merino tham gia vào quá trình xây dựng lối chơi từ tuyến giữa là một nhiệm vụ dường như quá sức. Màn trình diễn của Merino trong hiệp một thực sự kém cỏi, khi anh gần như vô hình và không đóng góp được gì vào mặt trận tấn công.

Sự vắng mặt của đội trưởng Martin Odegaard vì chấn thương đã để lại một khoảng trống mênh mông. Nếu Arteta kỳ vọng Merino có thể lấp đầy vai trò đó, thì kế hoạch này đã thất bại ngay từ trong trứng nước. Merino không thể gánh vác trọng trách sáng tạo, và việc ép anh vào một vai trò xa lạ đã làm hại cả cầu thủ lẫn đội bóng.
Sự thất vọng không chỉ đến từ giới chuyên môn mà còn lan rộng trong cộng đồng người hâm mộ. Nhiều ý kiến cho rằng việc Arteta sử dụng lại một hàng tiền vệ từng thất bại trước Liverpool là một quyết định "hèn nhát". Các bình luận trên mạng xã hội chỉ trích gay gắt bộ ba Zubimendi-Rice-Merino là một tập thể "thiếu sáng tạo khi có bóng và tầm thường trong phòng ngự". Rõ ràng, đây là một công thức không mang lại bất kỳ giá trị tích cực nào.
Nhìn về tương lai, trận đấu này phải là một bài học không thể phớt lờ đối với Arteta. Mikel Merino vẫn có thể là một quân bài hữu dụng trong những trận đấu cúp hoặc khi được sử dụng như một tiền đạo thứ hai để tìm kiếm bàn thắng muộn. Nhưng đặt anh vào trung tâm hàng tiền vệ trong các trận đại chiến tại Ngoại hạng Anh là một rủi ro. Cuộc đua vô địch luôn được quyết định bởi những chi tiết nhỏ, và việc lặp lại những sai lầm chiến thuật như vậy sẽ khiến Arsenal phải trả giá.