
HLV Kim Sang-sik cần tìm ra lời giải cho bài toán hàng công của U23 Việt Nam. Ảnh: VFF.
U23 Việt Nam đã xuất sắc vượt qua ba trận thắng liên tiếp để tiến vào trận chung kết giải vô địch U23 Đông Nam Á 2025. Tuy nhiên, đội bóng vẫn bộc lộ một điểm yếu lớn: thiếu một trung phong cắm thực thụ và hiệu quả trên hàng công.
HLV Kim Sang-sik thẳng thắn nhận định: "Chúng tôi tạo ra nhiều cơ hội nhưng cũng bỏ lỡ rất nhiều". Trong trận bán kết gặp U23 Philippines trên sân Gelora Bung Karno, U23 Việt Nam có tới 19 pha dứt điểm nhưng chỉ 3 lần bóng trúng đích, đạt tỷ lệ chính xác 15%. Ngoài việc gặp không ít may mắn khi bóng nhiều lần dội xà ngang và cột dọc, sự phung phí cơ hội của các cầu thủ như Đình Bắc hay Văn Thuận trước khung thành gần như trống trải là điểm trừ rõ nét.
Nguyên nhân chính bắt nguồn từ việc đội U23 không có một trung phong số 9 điển hình trong đội hình. Bốn tiền đạo mang đến Indonesia gồm Đình Bắc, Quốc Việt, Ngọc Mỹ và Văn Thuận đều sở trường chơi rộng hoặc dạt cánh. Họ có kỹ năng đi bóng và gây khó khăn cho hàng thủ đối phương nhưng thiếu bản năng săn bàn nhạy bén và khả năng xử lý nhanh trong vòng cấm – những yếu tố thiết yếu của một trung phong thực thụ.
Hệ quả, các đường tạt bóng chất lượng từ hai biên của Văn Khang và Phi Hoàng thường không được tận dụng hiệu quả do không có điểm cắt phù hợp để chuyển hóa thành bàn thắng. Điều này khiến HLV Kim Sang-sik phải liên tục điều chỉnh chiến thuật. Đình Bắc, dù có màn trình diễn nổi bật với 2 bàn thắng và 2 kiến tạo, vẫn phải nhận trọng trách lớn, thường xuyên lùi sâu tham gia xây dựng lối chơi thay vì chỉ chờ thời cơ ghi bàn.
Ông Kim cũng thử nghiệm các tiền vệ trung tâm như Công Phương và Viktor Lê ở vị trí tiền đạo ảo để tăng cường kiểm soát bóng. Trong khi đó, niềm hy vọng lớn nhất cho vị trí trung phong – Quốc Việt – lại chưa đáp ứng được kỳ vọng, bởi thể hình và khả năng tranh chấp tay đôi còn hạn chế, khiến anh không phát huy được kỹ thuật cá nhân.
Tính đến thời điểm hiện tại, U23 Việt Nam đã ghi 7 bàn tại giải. Dẫu con số này không thấp, nhưng sự phân bố bàn thắng đều giữa các tuyến tiền đạo, tiền vệ và hậu vệ phản ánh sự đa dạng trong cách ghi bàn nhưng cũng cho thấy sự thiếu hiệu quả rõ rệt ở hàng công.