Buổi lễ được cho là Lễ bốc thăm World Cup 2026 đã diễn ra tại Trung tâm Kennedy ở Washington D.C., nhưng thay vì là một nghi thức thể thao trang trọng, nó lại biến thành một sự kiện kéo dài, kỳ lạ và gây bối rối, một sự pha trộn lạc nhịp giữa các yếu tố giải trí kiểu Mỹ và những vấn đề nghiêm túc của bóng đá toàn cầu.
Buổi lễ kéo dài hai giờ 15 phút đã khiến hàng triệu khán giả từ khắp nơi trên thế giới phải kinh ngạc trước mối quan hệ của FIFA và chính trị Mỹ.
1 - Sân khấu chính trị
Buổi lễ được khai mạc một cách hoành tráng nhưng kỳ quái, bắt đầu bằng ca khúc Nessun Dorma của Andrea Bocelli và những trò đùa "lạc lõng" của Kevin Hart. Xen giữa là những khoảnh khắc khó hiểu: Wayne Gretzky phát âm sai tên 2 đội tuyển Macedonia và Curacao, cựu tuyển thủ Rio Ferdinand nhận bài giảng từ các học sinh, và Lauryn Hill mang tinh thần Hip-hop thắp sáng khán phòng Concert Hall.
Sự kiện đã bị giải trí hóa quá mức. Phải mất hơn một giờ 26 phút, buổi lễ mới chuyển sang phần bốc thăm thực sự, với sự tham gia của các ngôi sao thể thao Mỹ như Shaq, Tom Brady và Aaron Judge. Điều này làm lu mờ hoàn toàn mục đích chính của buổi lễ, xác định 12 bảng đấu, mỗi bảng 4 đội khiến nhiều khán giả khó lòng ưng thuận với ban tổ chức buổi lễ.
2 - Sự xuất hiện của Donald Trump
Một trong những yếu tố gây tranh cãi nhất là sự chính trị hóa rõ rệt của sự kiện, với sự hiện diện áp đảo của Tổng thống Mỹ. Donald Trump, ngồi cạnh Chủ tịch FIFA Gianni Infantino trên ban công, được chụp ảnh như thể đang trong một buổi hẹn hò lãng mạn.
Hàng triệu người xem đã chứng kiến Infantino đích thân trao cho Trump một Giải thưởng Hòa bình một giải thưởng không hề tồn tại trước đây và không có mối liên hệ nào với môn thể thao vua. Đây là một cảnh tượng khó tin khi Infantino dẫn dắt các bài hát mang tính dân tộc và tặng một chiếc cúp vàng, huy chương vàng cùng giấy chứng nhận cho Trump.
Sự kiện còn bao gồm khoảnh khắc Infantino chụp ảnh tự sướng trên sân khấu với Thủ tướng Canada Mark Carney, Tổng thống Mexico Claudia Sheinbaum và Trump, một bối cảnh đáng chú ý cho cuộc gặp mặt trực tiếp đầu tiên giữa Trump và Sheinbaum.
Dù Trump phát biểu tương đối khiêm tốn (chỉ 2 phút 5 giây, so với 3 phút 40 giây của Infantino) và nói rằng đây là một trong những vinh dự lớn nhất đời tôi, việc trao giải thưởng vô căn cứ này đã làm cho buổi lễ trở nên "kỳ quái". Nếu độc giả muốn tìm hiểu sâu hơn về các khía cạnh khác của World Cup 2026, có thể tìm đọc bài Nghịch lý World Cup 2026: Thủ đô Mỹ không được tổ chức trận nào.
3 - Sự pha trộn gây ngạc nhiên
Sự kiện là một sự va chạm hỗn loạn của các yếu tố văn hóa. Một mặt, nó đa văn hóa một cách tuyệt vời với màn trình diễn của Lauryn Hill, người đã mang tinh thần hip-hop đến và bày tỏ lòng kính trọng với Bob Marley, và các cuộc phỏng vấn nhạt nhẽo với các huyền thoại bóng đá.
Mục tiêu của FIFA có lẽ là nhằm thu hút người hâm mộ Mỹ, những người thường chỉ quan tâm đến bóng chày, bóng rổ hoặc bóng bầu dục. Tuy nhiên, cách thức thực hiện vụng về, từ những trò đùa của Shaq khiến nó trở nên lố bịch đối với khán giả toàn cầu.
Tóm lại, Lễ bốc thăm World Cup 2026 là một dấu hiệu báo trước về những gì sẽ xảy ra vào mùa hè tới: giải đấu sẽ mang môn thể thao toàn cầu đến Mỹ và một phiên bản Mỹ hóa của nó đến thế giới, điều này chắc chắn sẽ là một sự kiện lớn một màn trình diễn phô trương và nghi thức chính trị hơn là một lễ bốc thăm bóng đá đơn thuần.














