![]() |
| Các cầu thủ Real. Ảnh Internet |
Áp lực của người đứng trên đỉnh cao là không thể phủ nhận. Họ vừa phải khẳng định rằng mình xứng đáng với vị trí đang nắm giữ, vừa phải bảo vệ vị thế trước những đối thủ cạnh tranh. Chỉ cần một chút mất tập trung, việc bị xô đổ khỏi đỉnh cao là điều dễ hiểu.
Các nhà vô địch Champions League gần đây đều đánh mất chính mình ở những giai đoạn quan trọng nhất trong hành trình bảo vệ ngôi vương. Năm 2011, ĐKVĐ Inter thảm bại trước đối thủ dưới cơ Schalke ở vòng tứ kết. Năm 2012, ĐKVĐ Barca bị Chelsea loại ở bán kết với cú đá hỏng penalty của Messi ở trận lượt về. Năm 2013, đến lượt ĐKVĐ Chelsea bị loại bẽ bàng ngay từ vòng bảng. Năm ngoái, Bayern bị Real Madrid hạ với tổng tỷ số 0-5 ở vòng bán kết. Đó là những kết quả mà không ai ngờ tới bởi chẳng có bất cứ dấu hiệu sa sút nào từ các nhà vô địch cho đến trước khi cú sảy chân diễn ra.
Dưới một góc độ trừu tượng hơn, có thể giải thích sự thất bại ở mùa giải tiếp theo của các nhà vô địch bằng quy luật nhân quả. Họ lên ngôi ở mùa giải trước đó nhờ sự tập trung tuyệt đối cả về trí lực lẫn sức lực cùng với yếu tố may mắn luôn là bạn đồng hành thân thiết. Sau khi đã có thành quả là sự kiệt quệ về thể xác lẫn tinh thần, khát khao suy giảm và tất nhiên, may mắn không thể cứ đến mãi. Hậu quả của tình trạng đó là những tai nạn có thể diễn ra bất cứ lúc nào.
Điều đáng nói là các HLV dù có giỏi đến đâu cũng không thể thay đổi quy luật đó. Họ chỉ tính toán được điểm rơi phong độ và nắm được khả năng chuyên môn các cầu thủ, nhưng những yếu tố ấy đôi khi không quan trọng bằng tâm lý thi đấu và sự may mắn. Điều đó, tiếc thay, lại nằm ngoài khả năng tác động của con người.















