Nghịch lý đang tồn tại nơi hành lang trái của U22 Việt Nam là sự thừa thãi về mặt nhân sự nhưng lại nghèo nàn, thiếu đột biến về ý tưởng tấn công.
Trước thềm trận quyết đấu định đoạt tấm vé bán kết với U22 Malaysia, bài toán hóc búa nhất mà huấn luyện viên Kim Sang-sik phải đối mặt không phải là thiếu người, mà là làm sao để "mở khóa" dàn sao đang chơi dưới sức bên phía cánh trái.
Thực tế từ trận ra quân gặp U22 Lào đã phơi bày sự "lệch pha" đáng báo động trong hệ thống vận hành của "Những chiến binh sao vàng". Dù được ưu ái dồn bóng, nhưng những nhân tố như Khuất Văn Khang hay các vệ tinh xung quanh lại không tạo ra được áp lực đủ lớn.
Trớ trêu thay, cả hai bàn thắng vào lưới đội bóng xứ Triệu Voi đều xuất phát từ các pha kiến tạo bên cánh phải của Minh Phúc và Thanh Nhàn. Ngay cả khi Đình Bắc được xếp đá lệch trái, dấu ấn đậm nét nhất của chân sút này lại đến từ những pha bó vào trung lộ để dứt điểm thay vì các tình huống phối hợp biên bài bản.
Sự bế tắc và phụ thuộc vào cánh phải khiến U22 Việt Nam trở nên dễ bị bắt bài. Nếu U22 Malaysia, đối thủ sở hữu những hậu vệ biên tốc độ và đeo bám rát phong tỏa thành công hướng tấn công chủ lực này, đoàn quân của ông Kim sẽ lâm vào thế bí thực sự.
Để giải quyết tình trạng trên, ban huấn luyện cần những điều chỉnh táo bạo về nhân sự và chiến thuật. Phương án khả dĩ nhất lúc này là trả Đình Bắc về vị trí trung phong cắm sở trường, nhường lại không gian tiền đạo lệch trái cho Văn Khang.
Khi được giải phóng khỏi nhiệm vụ phòng ngự và hoạt động gần vòng cấm hơn, kỹ thuật của Văn Khang mới có đất dụng võ thay vì tốn sức cho các pha leo biên vô hại.
Ngoài ra, sự cơ động của Phi Hoàng hay khả năng gây đột biến từ Lê Viktor - niềm hy vọng mới của bóng đá Việt Nam, đồng thời với Quốc Việt cũng là những "quân bài trong tay áo" cần được kích hoạt. Chỉ khi cánh trái "thông nòng", sức mạnh tổng thể của U22 Việt Nam mới thực sự hoàn thiện.












