Atalanta đánh bại Chelsea trên sân nhà.
Thất bại 1-2 trước Atalanta không chỉ đơn thuần là một tai nạn ngẫu nhiên hay sự thiếu may mắn nhất thời, mà nó phản ánh rõ nét những lỗ hổng chiến thuật và sự chênh lệch về bản lĩnh thi đấu vào những thời khắc quyết định. Dù Chelsea đã kiểm soát tốt tình hình trong 45 phút đầu tiên, sự sụp đổ dây chuyền sau giờ nghỉ giải lao là hệ quả tất yếu đến từ ba nguyên nhân cốt lõi dưới đây.
Quy luật "bùng nổ" sau giờ nghỉ và sự thụ động của Chelsea
Yếu tố đầu tiên và cũng là quan trọng nhất khiến Chelsea đánh mất thế trận chính là việc họ không thể giải mã được thói quen thi đấu đặc trưng của đối thủ. Atalanta dưới thời Gasperini luôn là một đội bóng nguy hiểm, nhưng sự nguy hiểm đó thường đạt đỉnh điểm trong hiệp hai. Số liệu thống kê đã chỉ ra một thực tế đáng báo động mà ban huấn luyện Chelsea dường như đã bỏ qua: toàn bộ 6 bàn thắng của đại diện Serie A tại Champions League mùa này đều được ghi sau giờ nghỉ.
Sự chênh lệch về hiệu suất thi đấu giữa hai hiệp là cực kỳ rõ rệt. Nếu như trong hiệp một, chỉ số bàn thắng kỳ vọng (xG) của hai đội ở thế cân bằng (Atalanta 0.60 so với Chelsea 0.66), thì sang hiệp hai, cục diện đã thay đổi hoàn toàn. Đội chủ nhà đã lột xác mạnh mẽ, tạo ra tổng xG lên tới 1.74 khi kết thúc trận đấu, vượt trội hoàn toàn so với con số 1.25 của đại diện nước Anh. Chelsea đã không chuẩn bị tâm lý vững vàng để đối mặt với áp lực gia tăng này. Cộng thêm "dớp" tâm lý yếu kém trên sân khách với chuỗi 4 trận liên tiếp không biết mùi chiến thắng khi xa nhà, "The Blues" đã nhanh chóng vụn vỡ trước sức ép nghẹt thở tại Bergamo.
Hàng thủ trở thành "tử huyệt" trước Charles De Ketelaere
Nguyên nhân thứ hai, mang tính chất trực diện dẫn đến hai bàn thua, nằm ở sự yếu kém trong khả năng phòng ngự cá nhân, đặc biệt là tại hành lang cánh trái. Marc Cucurella, người được kỳ vọng sẽ mang lại sự chắc chắn, lại trở thành mắt xích yếu nhất khi phải đối đầu với một Charles De Ketelaere đang có phong độ cao. Ngôi sao người Bỉ thực sự đã biến cánh trái của Chelsea thành "sân chơi" riêng của mình khi in dấu giày trực tiếp vào cả hai bàn thắng của đội chủ nhà.
Các cầu thủ Chelsea có màn trình diễn thất vọng ở nhiều vị trí.
Ở bàn gỡ hòa phút 55, De Ketelaere đã dễ dàng vượt qua sự truy cản của Cucurella để tung đường kiến tạo thuận lợi cho Scamacca lập công. Chưa dừng lại ở đó, đến phút 83, kịch bản tồi tệ lại tái diễn khi pha đột phá và dứt điểm của tiền đạo này đưa bóng đập chân chính hậu vệ người Tây Ban Nha bay vào lưới, ấn định tỷ số 2-1. Sự thua thiệt hoàn toàn trong các pha tranh chấp tay đôi ở khu vực nhạy cảm này cho thấy Chelsea thiếu đi những phương án hỗ trợ phòng ngự cần thiết khi đối phương sở hữu những cá nhân có khả năng gây đột biến cao.
Sự vô duyên đến khó hiểu của hàng công
Cuối cùng, bóng đá là trò chơi của khoảnh khắc và sự hiệu quả, điều mà Atalanta đã làm tốt hơn hẳn Chelsea. Dù về mặt thông số, cả hai đội đều tạo ra được 2 cơ hội lớn (Big Chances) và Chelsea cũng tung ra tới 5 cú sút trúng đích, nhưng chất lượng đầu ra lại là một câu chuyện hoàn toàn khác. Trong ngày thiếu vắng "nhạc trưởng" Cole Palmer, hàng công của The Blues trở nên thiếu sắc bén và lạnh lùng cần thiết để kết liễu trận đấu hoặc chí ít là giữ lại 1 điểm.
Sự phung phí cơ hội của Chelsea được thể hiện rõ nét nhất ở những phút bù giờ cuối cùng. Những cái tên như Garnacho, Reece James và đặc biệt là Joao Pedro đều đã có cơ hội, nhưng cú dứt điểm cận thành bị cản phá ở phút 90+4' của Pedro là minh chứng rõ nhất cho sự vô duyên ấy. Trong khi Scamacca và De Ketelaere bên phía đối diện biết cách chắt chiu từng cơ hội nhỏ nhất để cụ thể hóa thành bàn thắng, thì các chân sút của Chelsea lại ném đi những tia hy vọng cuối cùng.
Tóm lại, trận thua ngược này là một bài học đắt giá cho thầy trò Enzo Maresca. Để tiến sâu tại đấu trường châu Âu, Chelsea không chỉ cần cải thiện khả năng tập trung trong suốt 90 phút mà còn phải tìm ra giải pháp để hàng thủ vững chắc hơn và hàng công biết cách tận dụng cơ hội, thay vì chỉ trông chờ vào sự tỏa sáng của một vài cá nhân.











