
Khi Tottenham rời Stade Louis II với 1 điểm, cảm giác lửng lơ bao trùm: không phải thảm họa, nhưng là lời nhắc khó chịu về thực tế hiện tại.
Trước Monaco, Spurs chơi mờ nhạt, thiếu ý tưởng. Thomas Frank lý giải rằng các đội Pháp mạnh, Champions League khác Europa League và việc đá song song Ngoại hạng Anh cùng đấu trường châu Âu là thách thức. Lý do ấy hợp lý, nhưng trận đấu lại chỉ ra căn nguyên cũ: Tottenham vẫn chưa có sự cân bằng.
Hình ảnh nổi bật là Guglielmo Vicario – người bận rộn nhất trên sân. Khi thủ môn là điểm sáng, đó thường là tín hiệu xấu. Tottenham thiếu đột biến ở phần ba cuối sân, gần như không tạo cơ hội đáng kể. Cảm giác sắc bén từng có với Kane hay Son đã phai nhạt, trong khi thứ bóng đá phóng khoáng đầu thời Postecoglou cũng không hiện diện.
Ở khu trung tuyến, vấn đề kéo dài qua nhiều đời HLV vẫn chưa giải quyết. Dưới thời Conte, Mourinho hay giai đoạn cuối của Pochettino, Tottenham thường mắc kẹt giữa hai thái cực: thiếu người giữ nhịp hoặc thiếu cầu thủ kết nối tấn công. Khi tuyến giữa không kiểm soát được thế trận, Spurs dễ rơi vào trạng thái bị động, sống nhờ vào phản xạ của Vicario. Ngay cả các tình huống ném biên dài của Kevin Danso cũng đủ khiến họ chao đảo – biểu hiện của một tập thể thiếu tổ chức.
Thomas Frank có cơ sở để nói về sự chuyển tiếp. Mùa trước Tottenham chỉ đến Champions League nhờ vô địch Europa League. Hè qua, họ chiêu mộ Kudus, Xavi Simons và Kolo Muani – những người từng có kinh nghiệm cúp châu Âu. Nhưng kinh nghiệm không đủ khi đặt vào guồng quay khắc nghiệt của Ngoại hạng Anh. Champions League đòi hỏi sự tinh tế chiến thuật, còn giải quốc nội lại bào mòn thể lực và tâm trí. Ghép hai yếu tố đó khiến những cầu thủ mới khó bắt nhịp ngay.
Cơn bão chấn thương càng khiến Frank khó xoay xở. Ở Monaco, Tottenham mất mười trụ cột, bao gồm Romero, Kulusevski và Maddison. Khi nhân sự mỏng, khả năng xoay tua gần như bất khả thi. Frank thừa nhận Kudus đã phải “cày” liên tục, khiến đội hình thiếu sức bật. Odobert triển vọng nhưng non kinh nghiệm, Xavi Simons vừa tới, Bergvall còn trẻ, còn Kolo Muani mới bình phục chấn thương. Họ có tiềm năng, nhưng hiện tại vẫn chỉ là những mảnh ghép rời rạc.

Phong độ sa sút là minh chứng rõ nhất. Bảy trận gần nhất, Tottenham chỉ thắng hai – một trong số đó là trước Doncaster Rovers ở Cúp Liên đoàn. Họ thua Aston Villa và hòa Brighton, Wolves, Bodo, Monaco. Đã lâu rồi họ không còn trận thắng thuyết phục trước đối thủ mạnh. Trên khán đài, tiếng la ó vang lên sau các trận với Villa và Monaco, báo hiệu “tuần trăng mật” của Frank đang tàn.
Phía trước, lịch thi đấu chẳng hề dễ thở: làm khách Everton; tiếp Chelsea và Man United; derby Bắc London tại Arsenal; gặp Newcastle ở Cúp Liên đoàn; xen giữa là Copenhagen (sân nhà) và PSG (sân khách) tại Champions League. Nếu chỉ thắng hai trong bảy trận này, khởi đầu sáng sủa của Frank sẽ nhanh chóng bị quên lãng. Trong bối cảnh tâm lý CĐV dễ dao động, vài trận nhạt nhòa nữa có thể khiến bầu không khí đảo chiều.
Tại sao Tottenham đang gặp khó ở Champions League? Trước hết, đó là tổng hòa của chất lượng đối thủ và áp lực kép. Các trận vòng bảng C1 khó hơn nhiều so với Europa League; cơ hội nghỉ cho trụ cột gần như không có, trong khi ai cũng muốn ra sân ở đấu trường danh giá. Mệt mỏi thể chất và tinh thần nhanh chóng bào mòn hiệu suất, nhất là khi tuyến giữa Spurs chưa đủ vững để điều tiết nhịp độ.
Kế đến là bài toán nhân sự. Mua cầu thủ giàu kinh nghiệm châu Âu là một chuyện, gắn họ vào hệ thống mới trong cơn khủng hoảng chấn thương lại là chuyện khác. Kudus, Simons, Kolo Muani đều chất lượng, nhưng vẫn cần thời gian hòa nhập và hiểu cách di chuyển của đồng đội. Khi nhịp điệu chưa hình thành, Tottenham dễ bị kéo vào thế trận mà phần thắng thuộc về đội tổ chức tốt hơn – và Monaco chính là ví dụ.

Cuối cùng là yếu tố niềm tin. Frank hiểu rằng “mọi người bị đánh giá sau mỗi trận”. Niềm tin của CĐV không chỉ ở kết quả, mà ở cảm giác đội bóng có hướng đi rõ ràng. Khi cấu trúc còn lỏng lẻo, mọi thứ dễ bị soi dưới ánh nhìn tiêu cực. Tuy vậy, việc ông khẳng định “không than vãn, nhiệm vụ là tận dụng tối đa những gì đang có” cho thấy tinh thần trách nhiệm đúng mực. Frank biết mình phải tìm ra lời giải ngắn hạn, đồng thời xây nền cho dài hạn.
Tottenham đang trong giai đoạn bản lề. Một điểm ở Monaco có thể trở thành nền tảng nếu họ cải thiện nhịp chơi và hồi phục nhân sự. Nhưng nếu không nhanh chóng ổn định tuyến giữa và khơi lại sức tấn công từng khiến họ bùng nổ, những tiếng thở dài hôm nay có thể sớm biến thành nỗi lo ngày mai, khi Champions League và Ngoại hạng Anh đồng loạt đòi hỏi câu trả lời rõ ràng hơn.