Đừng áp dụng quy luật nào cho Ronaldo
Tận cùng cảm xúc, hoàn toàn là tài năng tự nhiên, ko xuất thân từ một lò đào tạo danh tiếng và được nâng niu, không cần tỏ ra ngạo mạn hay khiêm tốn, ồn ào hay lặng lẽ, tự thứ bóng đá của Ronaldo đã cuốn hút tất cả. Vô tư, hết mình, sẵn sàng biểu diễn và đủ tài giỏi để thực hiện những pha đi bóng, những cách ghi bàn "rắc rối" nhất, sút hai chân như một, chưa và chắc không ai đem lại dù chỉ là cảm giác gì đó giống anh được trên thế giới "nhỏ bé" này.
![]() |
Ronaldo có trung thành không? Ronaldo có dám thử sức ở nhiều môi trường không? Ai quan tâm chuyện đó? Anh không chịu ảnh hưởng từ những quan niệm dành cho cầu thủ thông thường. Ronaldo đá ở bất cứ đâu anh muốn và ở đâu cũng là cội nguồn cảm hứng, là "vị thần giản dị" đưa người ta chìm sâu vào bóng đá. Ronaldo thể hiện cá nhân nhưng không đáng ghét, Ronaldo có thể không được tất cả khen ngợi nhưng chẳng ai có lý lẽ để chê bai, Ronaldo khiến người ta buộc phải hạnh phúc khi dõi theo từng đường bóng, trừ khi họ là fan của đội bóng mà anh đối địch. Bắt đầu sớm và giã từ sớm, chính sự dang dở càng khiến người ta đau đáu nhớ về anh như một “thần vật” hiếm kỳ trong lịch sử.
Chúng ta nhìn thấy gì trong các cầu thủ? Sự nỗ lực vì nghề nghiệp, vì đam mê, sự hiếu thắng, chứng tỏ giá trị của mình, mỗi người đều có mục đích và riêng để theo đuổi con đường gian nan ấy. Còn với Ronaldo, bóng đá như thể một cuộc dạo chơi, một cuộc thử sức đầy hứng thú của một “sinh vật” dường như vượt qua giới hạn trình độ con người. Vẫn biết trò chơi này mang tính tập thể, bản thân Ronaldo cũng không thể xuất sắc từng phút, từng giây trên sân, nhưng tên anh xứng đáng là từ đồng nghĩa của hai chữ “diệu kỳ”.
Chẳng ai ca ngợi vì anh có nghị lực phi thường hay thể chất hoàn hảo, nhưng hãy xem các hậu vệ khốn đốn, bất lực thế nào trước các pha nước rút, những cú tì đè, ngoặt bóng ở tốc độ cao của Ro béo. Chính lối chơi phi thường đã ảnh hưởng phần nào đến gân cốt của Ronaldo, anh cũng mắc phải những vấn đề về cân nặng, nhưng khi thể chất bớt sung mãn, vẫn không hậu vệ nào dám xem thường anh. Thử hỏi có siêu sao hạng nhất nào có thể tung hoành với thân hình cục mịch đó? E là sẽ chẳng có đâu, vì họ là “người Trái đất”, không thể thoát khỏi các quy luật vật lý thông thường. Ronaldo như thể có bộ óc và phản ứng cơ bắp quá nhanh, quá chính xác, hơn mức “thiết kế” ở một cơ thể người.
Không Champions League, nhưng Ronaldo là người duy nhất sưu tập trọn bộ danh hiệu ở World Cup: Cầu thủ xuất sắc, vua phá lưới, và cup vô địch. Anh may mắn thăng hoa trong một thế hệ tài năng của bóng đá Braxin, song điều đáng nói là Ronaldo nổi lên giữa cả một thế giới, một thời đại đầy rẫy nhân tài. Ronaldo và Ronaldo, người có và người không xem bóng đá, họ nói về Ronaldo như nói đến người giỏi nhất, duy nhất, nổi tiếng nhất của một lĩnh vực mà dù có quan tâm hay không, chúng ta đều phải biết đến cái tên ấy. Chính xác thì, rất nhiều người hâm mộ sẽ không nhớ những thành tích ghi bàn, các danh hiệu cá nhân hay tập thể mà anh từng có, nhưng họ vẫn sẽ tự tin mà nói rằng, Ronaldo là số một.
Đừng tìm “Ro béo mới”
Bóng đá ngày một đầy toan tính, truyền thông ngày một lấn sâu vào đời sống và sự nghiệp cầu thủ. Ngày nay, các siêu sao ngoài chơi bóng còn phải tự tạo một hình tượng nào đó trước báo giới, biết cách bảo vệ mình trước sự săm soi và xuyên tạc. Còn với Ronaldo trước kia, anh cứ đá, mọi người chỉ cần có thế và chỉ xem có thế. Anh qua lại với bao nhiêu người đẹp, anh không phải một chuẩn mực nhân cách nào trong xã hội dựng nên, nhưng trên sân bóng, Ronaldo là hiện thân của tất cả vẻ đẹp thể thao, ý chí, niềm say mê, và tính thưởng thức. Nói một cách giản lược và không văn vẻ, nhắc đến Ronaldo, hấu hết fan bóng đá đều thấy nhẹ lòng và sung sướng.
Messi là một huyền thoại sống, nhưng thi thoảng người ta lại truyền tay những clip về một chú nhóc hay cầu thủ thiếu niên đi bóng lắt léo và gán cho cái mác “Messi của x”, “Messi của y”. CR7 có một không hai về nỗ lực vươn tầm từ tiềm năng thành xuất chúng, song chỉ cần vài pha đảo chân, dáng đứng sút phạt, hay cách ăn mừng, một cầu thủ bất kỳ đều sẽ được ví von với anh. Với Ronaldo de Lima thì khác hẳn. Cầu thủ béo? Ít nhưng cũng có. Cầu thủ thích rê bóng, qua người? không thiếu. Nhưng cái gọi là “Ro béo mới” hoàn toàn là khái niệm lạ lẫm, chẳng phải phân tích nhiều, ai cũng thấy rằng, thứ bóng đá của “Người ngoài hành tinh” không hề tồn tại ở Trái đất từ sau khi anh giải nghệ, ngay cả một bản sao ở cấp độ thấp cũng không tồn tại.
Đừng tìm kiếm vì không thể tìm được. Cho dù điều kiện luyện tập có hiện đại hơn, chế độ dinh dưỡng, giáo án huấn luyện có tân tiến hơn, cầu thủ có được lăng xê và hét giá cao hơn, đó cũng chỉ là những bước chuyển mình đại trà của bóng đá – một môn thể thao giải trí. Ronaldo trở thành Ronaldo nhờ những tố chất quá đỗi dị biệt, thứ không thể sao chép đại trà. Người ta ngại hay người ta không tìm được cách hợp lý để đặt lên một cá nhân mới nổi danh xưng “Ro béo mới”, chỉ là danh xưng thôi cũng chẳng ai làm cả. Đó chắc chắn là gánh nặng ngàn cân ép mọi cầu thủ đến không thở nổi, nếu không muốn nói sẽ trở nên kệch cỡm, điên rồ. Ăn theo tên ai cũng được, nhưng Ronaldo de Lima thì hầu như không thể.
Ronaldo sẽ có nhiều fan cuồng, những người nâng anh lên và dùng mọi lập luận để đảm bảo anh là cầu thủ xuất sắc nhất trong lịch sử. Cũng đúng thôi, những cung bậc bóng đá mà Ronaldo đem lại đáng để bị say mê, để bị cuồng, để bị quên đi tất cả. Khỏi cần ai nâng, anh cũng đã có một vị trí rất cao, nó được xây đắp bởi sự thần tượng của khán giả khắp hành tinh, bởi sự tôn trụng, ngưỡng phục của các đồng nghiệp, và cả sự nể vì của những tiền bối vĩ đại nhất. Đó là Ronaldo, là Chàng răng thỏ, là Người ngoài hành tinh, là Ro béo. Đó là thứ bóng đá mà phải rất may mắn chúng ta mới có thể chứng kiến trong cuộc đời, và cũng chỉ có một lần mà thôi.















