Messi, Xavi, Inietsta, Alves dù có anti-fan nhưng chắc chắn không có ai dám bảo họ bất tài cả. Đơn giản là những gì họ thể hiện trên sân là những điều không thể trối cãi. Cái khó của Pep là ông “đứng trong bóng tối” chứ không giống những cậu học trò của mình. Cho nên những chỉ đạo chiến thuật, những mảng miếng của ông sẽ rất dễ bị phủ nhận bởi cái lí là những siêu sao trong tay ông đủ sức tự biên tự diễn. Nhưng nếu nói như vậy cũng không thuyết phục cho lắm. Là bởi vì chưa có một đội bóng chuyên nghiệp nào trên thế giới này lại không có HLV cả. Chức danh đó chắc chắn không phải hữu danh vô thực. Với Barcelona, không phải vô cớ mà họ “năm này qua năm khác” nài nỉ Pep ở lại Nou Camp càng lâu càng tốt. Tự bản thân họ biết rằng Pep là cái tên phù hợp nhất với các chiến lược phát triển của đội bóng. Pep thuộc phe của cựu chủ tịch Joan Laporta - “kẻ thù” của đương kim chủ tịch Sandro Rosell nhưng đích thân Rosell luôn khẳng định rằng sẽ làm mọi cách để giữ chân Pep. Nếu là một kẻ bất tài thì Pep liệu có được những đặc ân như vậy không?
Nhắc tới Pep là phải nhắc tới... Mourinho là một lẽ không thể khác. Cả hai đều giỏi, đều có tài. Lượng người ủng hộ Mourinho là khá nhiều bởi vì Người đặc biệt là đại diện cho một lớp người giàu cá tính, phù hợp với xã hội hiện đại ngày càng đề cao “cái tôi” cá nhân. Vì thế sẽ có những người đâm ra ghét lây sang Pep. Khi mà nhìn nhận “kẻ thù”, sẽ chẳng có điểm tốt nào hiện ra trong mắt người phán xét.
Nhưng bản thân HLV Mourinho cũng có những sự thật khó có thể chối bỏ. Mourinho cũng là một người gặp thời nếu nhìn vào những đội bóng của ông đã dẫn dắt. Porto 2002-2004 là một đội tuyển Bồ Đào Nha đúng nghĩa với hàng loạt hào thủ như Victor Baia, Jorge Costa, Carvalho, Ferreira, Valente, Deco, Costinha, Maniche... Trên con đường giương cao chiếc cup vô địch tại Veltins Arena thì đối thủ lớn duy nhất của Porto chỉ là MU với sự hỗn loạn của buổi giao thời khi Howard, Caroll thường xuyên mắc sai lầm trong khung gỗ, Ferdinand bị treo giò 8 tháng trong khi Ronaldo chưa đủ lớn để thay thế Beckham... Những đội bóng như Lyon hay Deportivo chỉ là những kẻ đồng cân đồng lạng nếu không muốn nói thấp hơn ít nhiều về lực lượng. Tại Chelsea, HLV Mourinho cũng được mua sắm thỏa thích trong khi MU vẫn chưa thoát khỏi khủng hoảng, Arsenal suy yếu tương tự như vậy. Chiến thắng trước Barcelona năm 2010 tại Meazza mang nhiều dấu ấn của sự xuống sức của các cầu thủ Barcelona. Dài dòng như vậy không chỉ để chê bai HLV Mourinho mà chỉ để thấy rằng: bất cứ HLV nào thành công nếu đặt trên nhiều phương diện xem xét thì có những khuyết điểm nhất định. Bởi vậy Pep cũng chẳng phải bận tâm nhiều tới những lời “nói ra nói vào”.
Barcelona vẫn rất mạnh. Địch thủ lớn nhất của họ trên khắp thế giới này chính là địch thủ quốc nội Real Madrid. Người Madrid vẫn đang tìm mọi cách để lật đổ Barcelona nhưng những thất bại tâm phục khẩu phục của họ đã cho thấy Barcelona vẫn ở đẳng cấp chiếu trên. Đương nhiên HLV Mourinho là kẻ bại trận. Tính rộng ra các HLV lão làng như Arsene Wenger, Sir Alex Ferguson... đều đã thua dưới đạo quân do Pep đứng đầu. Bởi vậy danh hiệu mà Pep vừa nhận được là một điều xứng đáng và không thể khác, ít nhất là trong năm 2011 đã qua. Còn những người muốn chê bai Pep, hãy kiên nhẫn cho tới khi đế chế Pep suy tàn bởi sự lên ngôi của đội bóng thân yêu của họ. Còn hiện tại đang thế giới của Barcelona và của Pep.
![]() |
| Guardiola vẫn là người chiến thắng. Ảnh: Internet |
Nhắc tới Pep là phải nhắc tới... Mourinho là một lẽ không thể khác. Cả hai đều giỏi, đều có tài. Lượng người ủng hộ Mourinho là khá nhiều bởi vì Người đặc biệt là đại diện cho một lớp người giàu cá tính, phù hợp với xã hội hiện đại ngày càng đề cao “cái tôi” cá nhân. Vì thế sẽ có những người đâm ra ghét lây sang Pep. Khi mà nhìn nhận “kẻ thù”, sẽ chẳng có điểm tốt nào hiện ra trong mắt người phán xét.
Nhưng bản thân HLV Mourinho cũng có những sự thật khó có thể chối bỏ. Mourinho cũng là một người gặp thời nếu nhìn vào những đội bóng của ông đã dẫn dắt. Porto 2002-2004 là một đội tuyển Bồ Đào Nha đúng nghĩa với hàng loạt hào thủ như Victor Baia, Jorge Costa, Carvalho, Ferreira, Valente, Deco, Costinha, Maniche... Trên con đường giương cao chiếc cup vô địch tại Veltins Arena thì đối thủ lớn duy nhất của Porto chỉ là MU với sự hỗn loạn của buổi giao thời khi Howard, Caroll thường xuyên mắc sai lầm trong khung gỗ, Ferdinand bị treo giò 8 tháng trong khi Ronaldo chưa đủ lớn để thay thế Beckham... Những đội bóng như Lyon hay Deportivo chỉ là những kẻ đồng cân đồng lạng nếu không muốn nói thấp hơn ít nhiều về lực lượng. Tại Chelsea, HLV Mourinho cũng được mua sắm thỏa thích trong khi MU vẫn chưa thoát khỏi khủng hoảng, Arsenal suy yếu tương tự như vậy. Chiến thắng trước Barcelona năm 2010 tại Meazza mang nhiều dấu ấn của sự xuống sức của các cầu thủ Barcelona. Dài dòng như vậy không chỉ để chê bai HLV Mourinho mà chỉ để thấy rằng: bất cứ HLV nào thành công nếu đặt trên nhiều phương diện xem xét thì có những khuyết điểm nhất định. Bởi vậy Pep cũng chẳng phải bận tâm nhiều tới những lời “nói ra nói vào”.
Barcelona vẫn rất mạnh. Địch thủ lớn nhất của họ trên khắp thế giới này chính là địch thủ quốc nội Real Madrid. Người Madrid vẫn đang tìm mọi cách để lật đổ Barcelona nhưng những thất bại tâm phục khẩu phục của họ đã cho thấy Barcelona vẫn ở đẳng cấp chiếu trên. Đương nhiên HLV Mourinho là kẻ bại trận. Tính rộng ra các HLV lão làng như Arsene Wenger, Sir Alex Ferguson... đều đã thua dưới đạo quân do Pep đứng đầu. Bởi vậy danh hiệu mà Pep vừa nhận được là một điều xứng đáng và không thể khác, ít nhất là trong năm 2011 đã qua. Còn những người muốn chê bai Pep, hãy kiên nhẫn cho tới khi đế chế Pep suy tàn bởi sự lên ngôi của đội bóng thân yêu của họ. Còn hiện tại đang thế giới của Barcelona và của Pep.
Trung Hướng |
00:00 30/11/-0001















