Nghề tay trái của VĐV - Kỳ 3: Trại gà của Quang Hải

11:11 Thứ năm 13/02/2014

Quang Hải bấm số, gọi điện về cho vợ. Sau tiếng a lô từ đầu dây bên kia, anh vẫn im lặng chờ đợi... Hải còn chờ đợi tiếng lao xao của đàn gà.

Quang Hải và chú gà cưng của anh - Ảnh: Quang Minh

Vợ cũng phải ghen với gà

Không phải tự nhiên tiền đạo Nguyễn Quang Hải của Hải Phòng được bạn bè gọi là “Hải gà”. Hải thích và yêu bóng đá, còn tình yêu số 2 của anh lại dành cho gà đá. Trong khi chúng bạn ở xóm chài gần Viện Hải dương học TP.Nha Trang bắn bi, bắt ốc, bơi lội ngoài biển thì Hải chơi với những con gà đá. Nhà nghèo, tiền ăn tiền học còn không đủ, lấy đâu tiền nuôi gà. Thấy Hải mê gà quên ăn quên ngủ, một người anh trong xóm đã tặng cho Hải một con gà. Hải còn nhớ như in tiếng lóc chóc của nó lúc được cho ăn và vuốt ve. Đó là con gà ô, lông đen tuyền, riêng đôi chân màu trắng. Nó gắn bó với Hải suốt 2 năm. Một sớm nọ, mẹ Hải báo “gà của con chết rồi”, cậu bé 12 tuổi vùng chạy ra sau nhà, sau đó òa khóc như mưa, đến mấy ngày sau mắt còn đỏ mọng.

Sau này, có điều kiện nuôi nhiều gà hơn, có thể bỏ ra một số tiền không hề nhỏ để mang về một con gà như mong muốn, nhưng tình yêu với gà của Hải không thay đổi. Anh có thể ngồi hàng giờ để nói chuyện về gà, khoe chuyện thi đấu của gà, học hỏi cách chăm gà, “xem tướng” gà. Hải rất tinh, nhìn vảy ở chân gà, màu sắc của lông gà, mào gà và cả ánh mắt của con gà là đủ để biết nó có phải là một con dũng mãnh hay không. Về ánh mắt gà thì Hải có một câu chuyện. Ngày đó, đi xem đá gà, anh để ý tới một con gà xám chân vàng trông rất đẹp. Anh hỏi chủ gà, người ta bảo con đó đá dở ẹc, muốn mua chỉ cần đưa 700.000 đồng. Hải nhất trí và nhờ ông chủ chăm sóc gà giúp. 10 ngày sau, Hải quay lại, mang theo con gà nặng 3,1 kg của mình tới, bảo muốn cho hai con gà thử sức. Ông chủ bảo Hải có điên mới cho hai con gà quá chênh lệch sức nhau cùng đá. Thật kinh ngạc, sau một hồi rưỡi (mỗi hồi 25 phút), con gà xám chân vàng đá mù luôn hai mắt của con gà đối thủ to cao lực lưỡng. “Tôi nhìn thấy lửa rừng rực cháy trong đôi mắt của con gà mà ai cũng bảo nó là tồi tệ”, Hải bảo. Con gà đến bây giờ vẫn sống cùng Hải, nó chỉ làm bổn phận của một “kẻ truyền giống” mà không phải lo chuyện thi đấu. Hải không muốn mất thêm một người bạn thân thiết với mình như năm cậu 12 tuổi.

Hải ít khi ăn thịt gà, và càng không bao giờ ăn thịt gà đá. Vợ anh cũng phải phát ghen khi Hải thi đấu xa nhà biền biệt, thời gian gần hai cậu con trai và vợ hiếm hoi, thế mà lần nào gọi điện về nhà, chưa kịp hỏi thăm vợ con, anh đã hỏi những con gà ra sao, có chăm sóc nó tốt không. Hải gãi gãi đầu và bảo, thật ra yêu vợ, con và gà là bằng nhau, thiếu một trong ba thứ thì không sống nổi. Bằng chứng là Hải có cả album ảnh của vợ, con và cả những con gà lúc nào cũng mang theo mình, buồn lại mang ra ngắm, nhiều khi chảy nước mắt vì thương nhớ.

Trại gà công viên

Hải chưa từng bán một con gà nào mà anh đã nuôi từ khi nó chỉ là sinh linh bé nhỏ vừa nứt ra từ quả trứng. Tổng số trên dưới 20 con gà đá mà anh từng chăm bẵm tại Nha Trang đã được anh mang đi tặng, rồi gửi nuôi hộ phần lớn, khi anh ra Hải Phòng công tác. Vợ chỉ giúp anh chăm sóc vài con, vì thời gian chị chăm một cậu nhóc 5 tuổi, một cậu nhóc 1 tuổi đã bở hơi tai.

Hải thì đã vạch sẵn hết kế hoạch một trại gà khi sau này giã từ sự nghiệp quần đùi áo số. Bóng đá vẫn là tình yêu và sự cống hiến số 1 của anh thời điểm này, nó cho anh cơ hội và tài chính để có thể biến trại gà ước mơ trở thành sự thật. Nơi đây sẽ tiến hành phối giống, ấp trứng, chăm sóc, khám bệnh và huấn luyện để con gà đá trưởng thành thực thụ. Nơi nuôi gà cũng phải đẹp như công viên để bạn bè có thể đến tham quan. Hải biết rõ gà đá không được uống thuốc tây nên anh dự định mời người có bí quyết gia truyền trong việc chăm gà về trang trại. Hải tin mình sẽ làm được.
Thúy Hằng | 00:00 30/11/-0001
Chia sẻ
Loading...

Bài viết mới Bài cùng chuyên mục