Không Rooney, không chiến thắng
Đầu mùa, M.U sống bằng những bàn thắng của tân binh Robin van Persie. Giữa mùa, Rooney trở lại, đặt dấu ấn của mình, cùng tiền đạo người Hà Lan và “siêu dự bị” Chicharito đưa Quỷ đỏ bay cao ở mọi đấu trường. Đến gần cuối mùa, khi Van Persie bất ngờ sa sút, Chicharito hết duyên, Rooney không thể ra sân, Quỷ chỉ còn là cái bóng của chính mình.
Sự thật, không cần 2 cái tên kể trên, hoặc có nhưng không ai trong số họ tỏa sáng, M.U vẫn đang băng băng về đích tại Premier League suốt thời gian qua, với sự vững chắc của hàng thủ. Nhưng rốt cuộc, trong những trận cầu lớn như trận đấu với Chelsea tối qua, ngoài yếu tố sống còn ở hàng hậu vệ, người ta vẫn cần một cái tên đẳng cấp đủ sức tạo nên sự khác biệt.
Khi Robin tiếp tục vô duyên, Chicharito không còn sự may mắn, trong sự bế tắc cùng cực của hàng công đội nhà, người M.U chợt thấy nhớ Wayne Rooney hơn bao giờ hết. Ngót nghét gần một thập kỉ ở Old Trafford, vai trò của “số 10” chưa bao giờ suy giảm, dù đôi lúc vẫn còn sự nghi ngờ nhất định dành cho anh. Bất kể người đến, kẻ đi có là ai đi nữa, thì đến cuối cùng, Rooney vẫn hiện rõ trong vai trò không thể thay thế, như là trái tim của Quỷ đỏ.
Không Rooney, không chiến thắng. Không cần phải tìm hiểu sâu những con số thống kê khô khan về tỉ lệ thắng thua của M.U mỗi khi Rooney vắng mặt, người hâm mộ Quỷ đỏ tự hiểu cảm giác của mình khi không thấy “gã béo” có tên trong đội hình xuất phát. Luôn tồn tại một sự lo lắng nhất định. Ngay cả khi Van Persie liên tục tỏa sáng, Chicharito luôn biết cách xuất hiện đúng lúc, thì việc Wayne Rooney có mặt trên sân và chơi đúng với tinh thần của mình mới là điều giúp NHM M.U cảm thấy an tâm nhất, trong việc tìm kiếm chiến thắng của đội nhà.
Không phải “Quỷ đỏ mạnh nhất”
Sir Alex Ferguson đang sở hữu một lực lượng có chiều sâu và chất lượng bậc nhất ở nước Anh, không ai phủ nhận điều đó, nhưng sẽ là quá lời khi nói rằng, đây là “Quỷ đỏ mạnh nhất” dưới thời “Ông già gân”.
Trong trận đấu tối qua tại Stamford Bridge, Welbeck và Chicharito tiếp tục thể hiện họ không đủ sức, hay chính xác là chưa đủ, để chuyển từ vai phụ sang vai chính, trên hàng công của M.U. Không Rooney, không Van Persie, những người đóng vai trò “hải đăng”, Welbeck và Chichartio không thể tự mình tỏa sáng.
Ở tuyến tiền vệ, những vấn đề xưa cũ lại được bộ lộ, một cách rõ nét. Đôi cánh của M.U, giống như bao lần trong mùa giải này, thất thường và thiếu ý tưởng trầm trọng, trong khi ở trung tâm, chỉ mình Carrick giữ được sự ổn định cần thiết. Thực tế, với một bộ khung tiền vệ như thế, việc M.U có thể có những màn trình diễn tuyệt đỉnh (như các trận đấu với Real), hay tiến xa ở Premier League, là dựa rất nhiều vào bộ óc thiên tài của Sir Alex Ferguson.
Tuy nhiên, trong suốt mùa giải căng thẳng và dài lê thê, không phải lúc nào vị tướng già 71 tuổi của M.U cũng có thể giữ được sự minh mẫn của mình. Hoặc, đôi khi, các học trò không đủ tỉnh táo để thực hiện các ý đồ của ông, và M.U gục ngã.
Chung quy lại, xét ở mức độ nào đó, việc bỏ xa Man City và giành lại Premier League cũng là thành tích đáng khen ngợi với Quỷ đỏ hiện tại. Hãy nhớ lại giai đoạn đầu mùa bóng, ngay cả khi Robin van Persie cập bến Old Trafford, người M.U có lẽ cũng chỉ dám “mơ” đến như vậy.
Thất bại tại FA Cup, M.U vẫn còn 8 trận đấu ở Ngoại hạng Anh. Khoảng cách 15 điểm rõ ràng là rất lớn, đủ để thầy trò Sir Alex ung dung tiến bước, và tự nhìn lại bản thân. Quỷ đỏ vẫn còn phải gặp Man City, Arsenal và cả Chelsea. Đó là những cơ hội không thể tốt hơn để đội ngũ hiện tại của M.U có thể hiểu mình cần gì để hoàn thiện, để trở thành một “Quỷ đỏ mạnh nhất”, vào mùa giải năm sau.
Đầu mùa, M.U sống bằng những bàn thắng của tân binh Robin van Persie. Giữa mùa, Rooney trở lại, đặt dấu ấn của mình, cùng tiền đạo người Hà Lan và “siêu dự bị” Chicharito đưa Quỷ đỏ bay cao ở mọi đấu trường. Đến gần cuối mùa, khi Van Persie bất ngờ sa sút, Chicharito hết duyên, Rooney không thể ra sân, Quỷ chỉ còn là cái bóng của chính mình.
![]() |
Sự thật, không cần 2 cái tên kể trên, hoặc có nhưng không ai trong số họ tỏa sáng, M.U vẫn đang băng băng về đích tại Premier League suốt thời gian qua, với sự vững chắc của hàng thủ. Nhưng rốt cuộc, trong những trận cầu lớn như trận đấu với Chelsea tối qua, ngoài yếu tố sống còn ở hàng hậu vệ, người ta vẫn cần một cái tên đẳng cấp đủ sức tạo nên sự khác biệt.
Khi Robin tiếp tục vô duyên, Chicharito không còn sự may mắn, trong sự bế tắc cùng cực của hàng công đội nhà, người M.U chợt thấy nhớ Wayne Rooney hơn bao giờ hết. Ngót nghét gần một thập kỉ ở Old Trafford, vai trò của “số 10” chưa bao giờ suy giảm, dù đôi lúc vẫn còn sự nghi ngờ nhất định dành cho anh. Bất kể người đến, kẻ đi có là ai đi nữa, thì đến cuối cùng, Rooney vẫn hiện rõ trong vai trò không thể thay thế, như là trái tim của Quỷ đỏ.
Không Rooney, không chiến thắng. Không cần phải tìm hiểu sâu những con số thống kê khô khan về tỉ lệ thắng thua của M.U mỗi khi Rooney vắng mặt, người hâm mộ Quỷ đỏ tự hiểu cảm giác của mình khi không thấy “gã béo” có tên trong đội hình xuất phát. Luôn tồn tại một sự lo lắng nhất định. Ngay cả khi Van Persie liên tục tỏa sáng, Chicharito luôn biết cách xuất hiện đúng lúc, thì việc Wayne Rooney có mặt trên sân và chơi đúng với tinh thần của mình mới là điều giúp NHM M.U cảm thấy an tâm nhất, trong việc tìm kiếm chiến thắng của đội nhà.
Không phải “Quỷ đỏ mạnh nhất”
Sir Alex Ferguson đang sở hữu một lực lượng có chiều sâu và chất lượng bậc nhất ở nước Anh, không ai phủ nhận điều đó, nhưng sẽ là quá lời khi nói rằng, đây là “Quỷ đỏ mạnh nhất” dưới thời “Ông già gân”.
Trong trận đấu tối qua tại Stamford Bridge, Welbeck và Chicharito tiếp tục thể hiện họ không đủ sức, hay chính xác là chưa đủ, để chuyển từ vai phụ sang vai chính, trên hàng công của M.U. Không Rooney, không Van Persie, những người đóng vai trò “hải đăng”, Welbeck và Chichartio không thể tự mình tỏa sáng.
![]() |
Ở tuyến tiền vệ, những vấn đề xưa cũ lại được bộ lộ, một cách rõ nét. Đôi cánh của M.U, giống như bao lần trong mùa giải này, thất thường và thiếu ý tưởng trầm trọng, trong khi ở trung tâm, chỉ mình Carrick giữ được sự ổn định cần thiết. Thực tế, với một bộ khung tiền vệ như thế, việc M.U có thể có những màn trình diễn tuyệt đỉnh (như các trận đấu với Real), hay tiến xa ở Premier League, là dựa rất nhiều vào bộ óc thiên tài của Sir Alex Ferguson.
Tuy nhiên, trong suốt mùa giải căng thẳng và dài lê thê, không phải lúc nào vị tướng già 71 tuổi của M.U cũng có thể giữ được sự minh mẫn của mình. Hoặc, đôi khi, các học trò không đủ tỉnh táo để thực hiện các ý đồ của ông, và M.U gục ngã.
Chung quy lại, xét ở mức độ nào đó, việc bỏ xa Man City và giành lại Premier League cũng là thành tích đáng khen ngợi với Quỷ đỏ hiện tại. Hãy nhớ lại giai đoạn đầu mùa bóng, ngay cả khi Robin van Persie cập bến Old Trafford, người M.U có lẽ cũng chỉ dám “mơ” đến như vậy.
Thất bại tại FA Cup, M.U vẫn còn 8 trận đấu ở Ngoại hạng Anh. Khoảng cách 15 điểm rõ ràng là rất lớn, đủ để thầy trò Sir Alex ung dung tiến bước, và tự nhìn lại bản thân. Quỷ đỏ vẫn còn phải gặp Man City, Arsenal và cả Chelsea. Đó là những cơ hội không thể tốt hơn để đội ngũ hiện tại của M.U có thể hiểu mình cần gì để hoàn thiện, để trở thành một “Quỷ đỏ mạnh nhất”, vào mùa giải năm sau.
Tiểu Phi |
00:00 30/11/-0001