Leicester 2015/16: Ký ức không phai của Ngoại hạng Anh

19:14 Thứ tư 08/10/2025

TinTheThao.com.vnMười mùa giải sau kỳ tích cược 5000-1, các biểu tượng Leicester City nhớ lại mùa giải huyền thoại 2015/16, khi những người bị lãng quên viết nên trang sử bất tử của bóng đá Anh.

Leicester năm 2016 là một tập thể thần kỳ.
Leicester năm 2016 là một tập thể thần kỳ.

Khi phép màu thành hiện thực

Tháng 5 năm 2016, tại ngôi nhà của Jamie Vardy ở Melton Mowbray, các cầu thủ Leicester City tụ tập trước màn hình TV. Họ chỉ còn cách chức vô địch Ngoại hạng Anh đúng một trận hòa giữa Tottenham và Chelsea.

Khi tiếng còi mãn cuộc vang lên ở Stamford Bridge, tỷ số 2-2 được xác nhận, Tottenham không thể thắng. Tiếng hò reo bùng nổ. Christian Fuchs nhớ lại: “Tôi thấy người bị kéo lê trên sàn, bia bay lên không, tiếng hét và nước mắt hòa vào nhau.” Chiếc TV nhà Vardy vỡ tan, nhưng niềm vui thì không thể đong đếm.

Danny Simpson lặng lẽ rời buổi tiệc. Anh đi ra khu vườn rộng, ngồi một mình và khóc. “Tôi từng bị loại bỏ, bị nói là không đủ tốt. Khi ấy, mọi gánh nặng trong tôi biến mất,” Simpson kể.

Leicester City, đội bóng có tỷ lệ cược 5000-1 cho khả năng vô địch, đã làm nên điều không tưởng. Họ không chỉ thắng, mà còn khiến cả thế giới tin rằng trong bóng đá, điều kỳ diệu vẫn có thật.

Từ vực sâu trụ hạng đến đỉnh cao vinh quang

Một năm trước đó, Leicester còn đứng cuối bảng vào tháng 4/2015. Dưới thời Nigel Pearson, họ thắng bảy trong chín trận cuối cùng để trụ hạng ngoạn mục. Nhưng Pearson bị sa thải, và Claudio Ranieri – người vừa bị Hy Lạp sa thải sau thảm bại trước Quần đảo Faroe – được bổ nhiệm.

Mùa hè 2015, Leicester ký hợp đồng với Shinji Okazaki, N’Golo Kante và Christian Fuchs. Không ai nghĩ họ sẽ tạo nên lịch sử. Nhưng sau chín trận đầu tiên, đội chỉ thua một. Từ khi Ranieri sử dụng bộ đôi hậu vệ biên Simpson – Fuchs, Leicester gần như không để thủng lưới trong suốt hai tháng.

Trận thắng Liverpool 2-0 với cú vô-lê kinh điển của Jamie Vardy mở đầu cho giấc mơ. Sau đó, chiến thắng 3-1 trước Manchester City ngay tại Etihad khiến cả thế giới phải thừa nhận: Leicester là ứng viên thật sự.

Wes Morgan nhớ lại: “Tôi từng mơ được đá một trận Ngoại hạng Anh, nhưng lại được nâng cúp vô địch. Đó là điều không tưởng.”

Vardy là huyền thoại vĩ đại của Leicester.
Vardy là huyền thoại vĩ đại của Leicester.

Công thức của một phép màu

Leicester không có đội hình đắt giá, nhưng có sự ổn định gần như tuyệt đối. Cả mùa 2015/16, Ranieri chỉ dùng 15 cầu thủ đá chính thường xuyên. Schmeichel, Morgan, Huth, Drinkwater, Kante, Mahrez và Vardy gần như không nghỉ trận nào.

Bí quyết, theo Fuchs, rất giản đơn: “Chiến thuật là bảo vệ vòng cấm, rồi đưa bóng cho Vardy.”

Okazaki bổ sung: “Ranieri luôn dặn tôi, nếu bị áp lực thì chuyền dài. Không cần hoa mỹ.”

Không ai trong đội tự coi mình là ngôi sao. Huth nói: “Không có ai mang cái tôi quá lớn. Không có kẻ làm hỏng tập thể.” Fuchs mô tả đội bóng như “những chiếc Mercedes cũ – đẹp, bền, nhưng bị lãng quên. Chính điều đó khiến chúng tôi gắn kết hơn.”

Sự gắn bó còn được nuôi dưỡng bằng những phần thưởng từ chủ tịch Vichai Srivaddhanaprabha. Morgan kể: “Ông ấy bảo nếu thắng ba trận liên tiếp, cả đội sẽ được đi casino. Mấy chi tiết nhỏ vậy thôi, nhưng tạo thêm 5% động lực.”

Cuối cùng, họ hoàn tất mùa giải với 81 điểm, hơn Arsenal 10 điểm và giành chức vô địch đầu tiên trong lịch sử 132 năm.

Sau ánh hào quang

Vài tháng sau, giấc mơ bắt đầu tan. N’Golo Kante sang Chelsea, rồi Danny Drinkwater, Riyad Mahrez lần lượt rời đội. Leicester rơi xuống gần nhóm xuống hạng, Ranieri bị sa thải giữa mùa 2016/17. “Đó là lúc phép màu kết thúc,” Simpson nói.

Năm 2018, thảm kịch trực thăng cướp đi sinh mạng của chủ tịch Srivaddhanaprabha. Morgan chia sẻ: “Ông ấy không chỉ là chủ tịch, mà là một phần gia đình. Mất mát đó thật khó nguôi ngoai.”

Brendan Rodgers giúp Leicester đoạt FA Cup 2021, nhưng đến 2023 họ xuống hạng, rồi lại lên, rồi lại rơi xuống vào 2025. Câu chuyện cổ tích dường như khép lại, nhưng di sản thì không.

 Ranieri ghi danh vào lịch sử Bầy cáo.
Ranieri ghi danh vào lịch sử Bầy cáo.

Mười năm sau: những con đường riêng

Robert Huth giải nghệ năm 2019, sống bình dị cùng gia đình. “Chức vô địch giờ chẳng còn ảnh hưởng gì đến tôi. Khi đã rời bóng đá, cuộc sống thực mới quan trọng,” anh nói.

Mark Schwarzer, thủ môn dự bị suốt mùa giải, không coi mình là nhà vô địch: “Tôi có vé hàng ghế đầu để chứng kiến, nhưng không cảm thấy mình chiến thắng.”

Shinji Okazaki vẫn sống trọn vẹn với bóng đá. Anh sáng lập CLB Basara Mainz tại Đức, giúp cầu thủ Nhật Bản trẻ phát triển. “Người ta gọi tôi là huyền thoại Leicester, và điều đó khiến tôi tự hào,” anh chia sẻ.

Fuchs làm trợ lý HLV tại Charlotte FC, còn Morgan làm tuyển trạch viên cho Nottingham Forest. Danny Simpson và Drinkwater vẫn gặp nhau thường xuyên để đá bóng cùng nhóm cựu cầu thủ Ngoại hạng Anh. “Khi ai đó giải nghệ, bọn tôi lại thêm họ vào nhóm WhatsApp,” Simpson cười.

Họ tái ngộ trong trận chia tay Vardy tháng 5/2025 và ở Singapore, nơi đội hình “Masters” của Leicester đoạt chức vô địch Soccer 7s. Nhưng những lần gặp gỡ trọn vẹn giờ hiếm hoi – thường chỉ trong đám cưới, sinh nhật hay tang lễ. Khi Craig Shakespeare qua đời vì ung thư năm 2024, họ lại quây quần, lần này trong nỗi buồn.

Từng người vẫn giữ lại chút kỷ vật của mùa giải kỳ diệu ấy. Schwarzer trưng bày chiếc cúp thu nhỏ trong phòng khách, Okazaki để trong văn phòng tại Đức. Fuchs treo huy chương bên bàn ăn, cạnh bản sao FA Cup 2021. Huth thì vẫn giữ cúp trong hộp, còn Simpson đôi khi… đeo huy chương sau vài ly bia: “Tôi muốn nhớ lại cảm giác đó. Nó nhắc tôi rằng mình đã từng làm được điều không ai tin.”

Liệu kỳ tích có thể tái hiện?

Theo các chuyên gia, xác suất để “một Leicester khác” xuất hiện gần như bằng không. Bill Connelly của ESPN nhận định: “Công thức Leicester không độc đáo, nhưng mọi yếu tố đã hòa hợp hoàn hảo: đội hình ổn định, lối chơi phản công, và sự sa sút của đối thủ.”

Mùa 2015/16, Leicester chỉ dùng 15 cầu thủ thường xuyên đá chính – ít nhất giải đấu. Họ có hàng công bùng nổ với Mahrez và Vardy ghi tổng cộng 41 bàn, và một hàng thủ kiên cố hiếm thấy. Các đối thủ lớn thì khủng hoảng: Chelsea sa sút, Liverpool thay HLV, Manchester United và City bất ổn.

Leicester vô địch với 81 điểm – thấp bậc nhất trong số các nhà vô địch kỷ nguyên Ngoại hạng – nhưng điều đó không làm giảm giá trị chiến thắng.

Christian Fuchs nói: “Không có gì tự nhiên mà đến. Mỗi người trong đội đều từng bị đánh giá thấp, và chính điều đó khiến chiến thắng này có ý nghĩa đến thế.”

Có lẽ, như lời Danny Simpson: “Nếu được quay lại, tôi vẫn sẽ làm tất cả như cũ. Bởi đôi khi, một khoảnh khắc trong đời là đủ để chứng minh rằng phép màu có thật.”

Phan Nguyễn Hoài Thu | 19:14 08/10/2025
TỪ KHOÁ
Chia sẻ
Loading...

Bài viết mới Bài cùng chuyên mục