Vào rạng sáng mai, sân Elland Road sẽ chứng kiến sự trở lại của một trong những cặp đấu mang tính thù địch nhất lịch sử bóng đá Anh: Leeds United tiếp đón Chelsea tại Ngoại hạng Anh. Dù Leeds đã trải qua những năm tháng thăng trầm, từ việc xuống chơi tại League One cho đến hai mùa giải gần nhất ngụp lặn ở Championship, ngọn lửa căm hờn giữa hai câu lạc bộ này chưa bao giờ tắt.
Đối với người hâm mộ của cả hai đội, đây không chỉ là một trận bóng đá, mà là dịp để khơi lại những món nợ chồng chất kéo dài suốt gần 6 thập kỷ.
Nhiều người lầm tưởng rằng mối thâm thù này bắt đầu từ trận chung kết FA Cup năm 1970 khét tiếng. Tuy nhiên, theo phân tích của nhà báo Beren Cross và chia sẻ từ cổ động viên lâu năm Gareth Senior, nguồn cơn của sự ghét bỏ thực sự bắt nguồn từ năm 1967.
Tại trận bán kết FA Cup năm đó trên sân Villa Park, Chelsea đã đánh bại Leeds 1-0 trong một kịch bản đầy tranh cãi. Trọng tài Ken Burns đã hai lần từ chối bàn thắng gỡ hòa của Leeds trong 7 phút cuối cùng. Đỉnh điểm của sự phẫn nộ là khi cú sút phạt thành bàn của Peter Lorimer bị hủy bỏ một cách khó hiểu với lý do hàng rào của Chelsea chưa lùi đủ khoảng cách 9 mét.
Sự ức chế dồn nén đó đã bùng nổ vào năm 1970. Trận chung kết FA Cup năm ấy không chỉ là cuộc đấu về chuyên môn mà còn là sự va chạm giữa hai nền văn hóa: sự hào nhoáng, bóng bẩy của "King’s Road" đại diện cho Chelsea và sự gai góc, lì lợm của "miền Bắc ảm đạm" từ Leeds.
Trọng tài Michael Oliver, khi xem lại băng ghi hình trận đấu đó, đã từng thừa nhận với tờ The Telegraph rằng với luật lệ ngày nay, trận đấu sẽ có tới 11 chiếc thẻ đỏ được rút ra.
Thập niên 1980 chứng kiến sự thù địch leo thang từ sân cỏ lên khán đài với làn sóng hooligan. Sự kiện kinh hoàng nhất diễn ra vào tháng 10/1982, được gọi là "Trận chiến Piccadilly".
Cảnh sát đã phải thực hiện tới 153 vụ bắt giữ khi các cổ động viên đụng độ nhau dữ dội từ sân Stamford Bridge lan sang cả hệ thống tàu điện ngầm London. Đỉnh điểm căng thẳng là năm 1984, sau khi CĐV Leeds phá hỏng bảng tỉ số tại sân của Chelsea, chủ tịch Ken Bates đã gọi họ là "cặn bã của trái đất" và thề sẽ đuổi Leeds khỏi hệ thống giải đấu.
Giai đoạn cuối thập niên 90 và đầu những năm 2000, khi hai đội cạnh tranh vé dự Champions League, những cuộc đối đầu vẫn đầy rẫy bạo lực. Điển hình là việc Frank Leboeuf hai lần nhận thẻ đỏ hay cú tắc bóng rợn người của Graeme Le Saux đối với Danny Mills năm 2001.
Ở thời điểm hiện tại, trong khi thế hệ CĐV trẻ của Chelsea có xu hướng coi Tottenham là đối thủ chính, thì với những người hâm mộ Leeds, Chelsea vẫn là cái gai trong mắt. Trước trận đấu tối nay, dù HLV Daniel Farke đang đối mặt với nhiều lo ngại về một thất bại nặng nề, CĐV Leeds vẫn hy vọng vào một phép màu.
Ngược lại, Chelsea dưới thời Enzo Maresca đang hưng phấn sau những màn trình diễn tốt trước Barcelona và Arsenal, quyết tâm giành trọn 3 điểm để củng cố vị trí trong top 4.










