
La Liga từng kỳ vọng tạo ra cột mốc lịch sử: trận đấu chính thức đầu tiên của giải VĐQG Tây Ban Nha diễn ra ngoài lãnh thổ, giữa Barcelona và Villarreal vào ngày 20/12 tại sân Hard Rock (Miami, Mỹ). Nhưng chỉ chưa đầy hai tuần sau khi thông báo rầm rộ, dự án này sụp đổ trong im lặng và tranh cãi.
Với việc hoãn mở bán vé, rồi tuyên bố chính thức “hủy trận đấu”, La Liga lại một lần nữa thất bại trong tham vọng đưa bóng đá Tây Ban Nha ra thế giới - một giấc mơ được ấp ủ suốt từ năm 2018.
Giấc mơ Mỹ và những rào cản cũ
Tham vọng tổ chức trận đấu tại Mỹ không mới. Từ năm 2018, La Liga đã ký hợp đồng 15 năm với Relevent Sports - đơn vị từng đưa ICC Cup đến Mỹ - nhằm thúc đẩy hình ảnh giải đấu.
Lần đầu tiên, họ định đưa trận Girona - Barcelona sang Mỹ năm 2019, rồi kế đến là Villarreal - Atletico Madrid (2020) và Barcelona - Atletico (2024). Nhưng tất cả đều “chết yểu” vì FIFA, Liên đoàn Bóng đá Tây Ban Nha (RFEF) và U.S. Soccer phản đối.
Năm 2024, sau nhiều thay đổi trong giới chức, đặc biệt là sự ra đi của Luis Rubiales và loạt thắng kiện pháp lý của Relevent, mọi thứ tưởng chừng hanh thông. UEFA và RFEF miễn cưỡng bật đèn xanh, và La Liga vội vã tuyên bố trận đấu ở Miami sẽ diễn ra.
Nhưng chỉ hai tuần sau, mọi thứ sụp đổ - và không phải vì lý do kỹ thuật, mà vì sự phản đối lan rộng từ chính nội bộ bóng đá Tây Ban Nha.
Làn sóng phản đối - từ Madrid đến phòng thay đồ
Real Madrid là đội đầu tiên công khai “chống” dự án này. CLB Hoàng gia cho rằng việc thi đấu chính thức ở nước ngoài phá vỡ tính công bằng của giải đấu - khi nguyên tắc “mỗi đội gặp nhau một lần sân nhà, một lần sân khách” bị xóa bỏ.
Thủ thành Thibaut Courtois nói thẳng: “Đưa một trận đấu ra nước ngoài là làm méo mó giải đấu.”
Ngay cả Xabi Alonso, Frenkie de Jong hay Hansi Flick cũng phản đối. Họ cho rằng La Liga không hề hỏi ý kiến các đội bóng, và quyết định này “thiếu minh bạch, thiếu đối thoại”.
Cuối tuần qua, tất cả đội trưởng La Liga đã phối hợp cùng Hiệp hội cầu thủ chuyên nghiệp (AFE), đồng loạt dừng thi đấu 15 giây đầu trận để phản đối. Trên sóng truyền hình, La Liga buộc phải cắt cảnh bên ngoài sân nhằm tránh hình ảnh cầu thủ biểu tình lan rộng.
Giữa sức ép ấy, La Liga và Relevent buộc phải ra tuyên bố: “Không đủ thời gian và điều kiện để tổ chức một sự kiện quy mô như vậy.”

Những người thắng và kẻ thua sau cú “sảy chân” ở Miami
Người thắng lớn nhất là Real Madrid - CLB khẳng định lại vị thế “người giữ gìn truyền thống” và giáng đòn mạnh vào Chủ tịch Javier Tebas, người từ lâu đã xung đột với họ trên mọi mặt trận, từ trọng tài đến Super League.
Các cầu thủ và người hâm mộ bảo thủ cũng thắng - vì họ bảo vệ được “bản sắc” của bóng đá Tây Ban Nha: trận đấu phải diễn ra trên đất Tây Ban Nha, trước khán giả quê nhà.
Còn kẻ thua, dĩ nhiên, là La Liga và Tebas. Sau 4 lần thất bại trong 6 năm, La Liga không chỉ mất uy tín mà còn khiến Villarreal lâm vào thế khó xử. CLB nhỏ này đồng ý tham gia, bất chấp phản ứng dữ dội của CĐV, nhưng cuối cùng lại chẳng thu được gì ngoài tổn thất hình ảnh.
Barcelona, trong khi đó, mất đi một khoản thu béo bở mà Chủ tịch Joan Laporta từng mô tả là “bù đắp cho việc phải đá sân nhỏ Estadi Johan Cruyff”.
Thất bại tạm thời hay dấu chấm hết?
Chủ tịch Tebas khẳng định “La Liga sẽ không dừng lại” và “sẽ thử lại”. Ông chỉ trích Madrid và AFE là “kẻ ngụy biện về tính công bằng”, và khẳng định dự án “chỉ bị giết vì lý do chính trị”.
Về phía Relevent, họ đổ lỗi cho “thiếu thời gian chuẩn bị” và cho biết sẽ lên kế hoạch sớm hơn cho lần tới. Tuy nhiên, sau cú sụp đổ lần này, nhiều CLB như Villarreal tuyên bố sẽ không tham gia nếu La Liga tiếp tục đẩy mạnh kế hoạch tương tự.
Trong khi đó, Serie A của Ý đang chuẩn bị tổ chức trận AC Milan - Como tại Perth (Úc) vào tháng 2/2026 - như một cách “vượt mặt” La Liga trong cuộc đua toàn cầu hóa.
Trận Barcelona - Villarreal bị hủy không chỉ là một thất bại về tổ chức, mà là hình ảnh thu nhỏ của xung đột giữa truyền thống và thương mại trong bóng đá hiện đại.
Khi La Liga tìm cách chạy theo mô hình NFL, NBA để mở rộng thương hiệu, thì Real Madrid và các cầu thủ lại cố giữ linh hồn của giải đấu. Dù kết cục lần này là thất bại, câu hỏi vẫn còn đó: Liệu một ngày nào đó, trận El Clasico có thể diễn ra ở New York hoặc Tokyo?
Nếu điều đó xảy ra, thì bóng đá Tây Ban Nha - dù toàn cầu hơn - có lẽ sẽ đánh mất chính mình.