Quan điểm của tôi: “Max not Mad”

07:19 Thứ hai 01/06/2015

(TinTheThao.com.vn) - Allegri từng bảo với báo chí Anh rằng, chỉ có kẻ điên (madman) mới đem trẻ con tới sân bóng. Biệt hiệu của ông là Max, nhưng không giống như gã đàn ông trong bộ phim bom tấn của đạo diễn George Miller, Massimilano "Max" Allegri chẳng bao giờ đưa con cái tới sân bóng.

Max not mad. Ảnh: Internet.

Allegri là một người lý tính. Và cũng là một kẻ từng bị coi thường. Cho dù thực tế ông không phải là HLV tồi. Những thành tích ở các câu lạc bộ như Sassuolo, Cagliari và AC Milan hoàn toàn có thể chứng minh cho điều đó. Nhưng sự đỏng đảnh và thói quen thay tướng vô tội vạ của các ông chủ ở Serie A vẫn biến Allegri trở thành nạn nhân.

Những tháng đầu tiên của mùa giải 2012/2013, báo chí Italia kể lại rằng Allegri đã mạt sát Inzaghi ngay trên sân tập. AC Milan lúc đó đang chìm trong khủng hoảng, với 10 trận không thắng. Và Allegri thì cho rằng mình bị cậu học trò cũ đâm sau lưng.

Thực chất thì “cú đâm” của Inzaghi không thành công ngay lập tức, vì phải tới mùa giải năm sau, Silvio Berlusconi mới nghe lời siêu Pippo, để đưa người đồng đội Clarence Seedorf lên (trước khi tiễn nốt cựu cầu thủ người Hà Lan). Nhưng nó cho ta thấy một điều, Allegri là một HLV vô cùng xấu số và xui xẻo.

Thời còn ở Cagliari, ông cũng bị cho giải tán không kèn không trống khi mùa giải còn đang diễn ra. Cả Massimo Cellino và Silvio Berlusconi đều không quá coi trọng Allegri. Họ coi ông cũng như bao HLV khác của dải đất này, một kẻ chữa cháy, hoặc một kẻ tầm thường.

Trong con mắt của nhiều người, Max Allegri từng là một kẻ tầm thường. Ảnh: Internet.

Khi ban lãnh đạo Juve đưa Allegri (lúc ấy đang thất nghiệp) về để thay Conte, cả thành Turin phẫn nộ. Họ tưởng những bộ não ở Juventus Stadium bị điên. Họ không thể tin nổi đội bóng đang thống trị cả nước Ý lại được tiếp quản bởi một gã “bị sa thải” như Allegri.

Nhưng BLĐ Juve không điên, và Allegri cũng không điên. Hãy nhớ là những người đưa ra cái quyết định ấy, cũng chính là những kẻ đã quyết định xây SVĐ mới, quyết định những thương vụ như Pogba, Vidal, hay bổ nhiệm Conte.

Và giờ đây, họ chọn Allegri. Chính cái tầm nhìn phi thường ấy đã giúp Juve chiến thắng. Những tranh luận về việc Allgeri được thừa hưởng một di sản quá tốt từ người tiền nhiệm là sai lầm. Conte có thể vô địch Serie A hai hay ba mùa liên tiếp, nhưng Juve vẫn chỉ là con ếch ở châu Âu. Max Allegri thì ngược lại, đã quá quen với những màn đấu trí ở đấu trường đỉnh cao này.

Đến Juve, ông phá bỏ 3-5-2 của Conte, chuyển sang những sơ đồ khác như 4-3-1-2 hay 4-4-2 một cách linh hoạt. Ông chấm dứt hội chứng phụ thuộc Pirlo của Juve để đặt trọng trách lên vai Vidal, Pogba hay thậm chí là Marchisio và cả Pereyra. Được dúi vào tay Morata, Allegri liền biến anh trở thành một sát thủ lợi hại. Trong khuôn khổ của những sự thay đổi có phần chừng mực và hợp lý, Allgeri luôn tìm thấy sự cân bằng cho đội hình. Nhiều người cũng từng tưởng Allegri bị điên khi gạt Pirlo và Inzaghi ra khỏi đội hình. Nhưng như đã nói, Max không điên, và ông có cái lý của riêng mình.

Allgeri xứng đáng được tung hô, bởi sự lý tính và các quyết định chính xác của mình. Nhưng để vô địch Champions League, Max có khi sẽ không cần "not mad” nữa, bởi ông và các học trò sẽ phải cần đến một chút “điên”, mới có thể hạ được Barcelona vào thời điểm này.

Nguyễn Thanh | 00:00 30/11/-0001
Chia sẻ
Loading...

Bài viết mới Bài cùng chuyên mục