
Andre Onana cần nỗ lực nếu muốn giành suất bắt chính tại Manchester United.
Andre Onana, người từng được kỳ vọng sẽ nâng tầm lối chơi từ tuyến dưới với khả năng xử lý bóng bằng chân, đang dần trở thành nỗi thất vọng. Mức phí 47,2 triệu bảng và ánh hào quang từ thời Inter Milan trở thành gánh nặng, khi thủ thành người Cameroon liên tiếp mắc sai lầm cá nhân, khiến hàng thủ MU trở nên mong manh hơn bao giờ hết. Việc anh từng bị loại khỏi đội hình ở giai đoạn cuối mùa 2024/25 là minh chứng cho sự sa sút đáng báo động.
Thay vì bảo vệ học trò theo kiểu truyền thống, Amorim chọn cách tạo áp lực. Bằng việc từ chối đảm bảo suất bắt chính cho Onana, ông gửi đi thông điệp dứt khoát: tại MU lúc này, suất đá chính không còn là đặc quyền của tên tuổi hay giá trị chuyển nhượng, mà là phần thưởng cho phong độ và sự cống hiến.
Altay Bayindir – người bắt trọn giai đoạn tiền mùa giải – không có tiếng tăm như Onana, nhưng đang dần tạo dựng được lòng tin từ ban huấn luyện. Nếu được bắt chính trước Arsenal, đó sẽ là phần thưởng cho sự chuyên nghiệp, kiên nhẫn và nỗ lực, đồng thời là lời khẳng định mạnh mẽ cho tinh thần cạnh tranh mà Amorim muốn gieo vào phòng thay đồ Quỷ đỏ.
Hành động của Amorim không chỉ nhắm đến vị trí thủ môn. Đây là sự khởi đầu cho một cuộc cải tổ toàn diện về văn hóa CLB – nơi các cầu thủ phải lao động và chiến đấu để được ra sân. Một Manchester United từng rệu rã, tự mãn và thiếu động lực đang được nhà cầm quân người Bồ Đào Nha tái thiết, bắt đầu từ những nguyên tắc cơ bản nhất: công bằng, trách nhiệm và khát vọng.
Dù người bắt chính ở trận gặp Arsenal là ai, điều quan trọng nhất đã rõ ràng: Ruben Amorim đang định nghĩa lại tiêu chuẩn tại Old Trafford. Và với cách tiếp cận quyết liệt như vậy, hy vọng về một MU mạnh mẽ hơn đang dần hình thành từ chính… khung gỗ.