Màn ngược dòng đầy kịch tính trước Crystal Palace đã mang về 3 điểm quý giá cho Manchester United, nhưng quan trọng hơn, nó đã phơi bày một vấn đề và đồng thời gợi mở một giải pháp chiến thuật cấp bách cho HLV Ruben Amorim. Giữa màn tỏa sáng của Joshua Zirkzee và Mason Mount, vai trò của đội trưởng Bruno Fernandes lại trở thành tâm điểm của những cuộc tranh luận, và màn trình diễn của anh đã cho thấy một sự thay đổi vị trí trong tháng 12 tới là điều gần như bắt buộc.
Fernandes được ghi nhận với hai pha kiến tạo, là kiến trúc sư cho cuộc lội ngược dòng của "Quỷ đỏ". Tuy nhiên, nếu phân tích kỹ lưỡng, có thể thấy rằng những khoảnh khắc xuất sắc nhất của anh đều diễn ra khi anh hoạt động ở khu vực 1/3 cuối sân đối phương, trong phạm vi gần vòng cấm địa. Ngược lại, khi phải lùi sâu hơn để tham gia vào việc xây dựng lối chơi và phòng ngự, tiền vệ người Bồ Đào Nha lại bộc lộ những hạn chế.
Trong hiệp hai, khi Man Utd đang phải gồng mình chống đỡ sức ép, chính Fernandes đã có những pha xử lý và đường chuyền thót tim, những sai lầm mà vào một ngày khác, có thể đã khiến đội nhà phải trả giá đắt. Vấn đề này đã tồn tại từ lâu. Fernandes là một số 10 thiên tài, một cầu thủ có khả năng thay đổi cục diện trận đấu bằng một đường chuyền chết người hay một cú sút xa uy lực.
Việc bố trí anh chơi lùi sâu trong vai trò của một tiền vệ con thoi có thể mang lại sự cân bằng, nhưng nó cũng đồng nghĩa với việc lãng phí đi những phẩm chất tấn công tốt nhất của anh. Màn trình diễn trước Crystal Palace là một minh chứng không thể rõ ràng hơn: Fernandes xuất sắc khi ở gần khung thành, nhưng lại trở nên mong manh khi phải lùi quá sâu.
Cơ hội để thực hiện sự thay đổi này sẽ đến vào tháng 12, khi Bryan Mbeumo và Amad Diallo trở về phục vụ đội tuyển quốc gia tại Cúp bóng đá châu Phi (AFCON). Sự thiếu hụt nhân sự ở hành lang cánh phải sẽ mở ra một khoảng trống lý tưởng để Amorim đẩy Fernandes lên cao hơn, chơi như một tiền đạo cánh phải trong sơ đồ ba tiền đạo. Ở vị trí này, Fernandes sẽ được giải phóng khỏi nhiệm vụ phòng ngự nặng nề, có nhiều không gian và thời gian hơn để tập trung vào việc sáng tạo và dứt điểm, đồng thời vẫn có thể bó vào trong để kết nối với các đồng đội.
Việc điều chỉnh vị trí của Fernandes không chỉ giúp tối ưu hóa khả năng của anh, mà còn mang lại một hệ quả tích cực khác: mở ra cơ hội cho Kobbie Mainoo. Khi Fernandes được đẩy lên cao, một vị trí ở hàng tiền vệ sẽ được để trống, và đây là thời cơ không thể tốt hơn để tài năng trẻ này được trao cơ hội. Mainoo có thể đảm nhận vai trò tiền vệ lùi sâu, mang lại sự chắc chắn và khả năng thoát pressing cần thiết cho tuyến giữa, điều mà Fernandes không thể làm tốt bằng.
Đây là một quyết định mang tính "nhất cử lưỡng tiện". Nó không chỉ giải quyết được bài toán vị trí của Fernandes, mà còn là một phép thử quan trọng cho tương lai của Mainoo tại Old Trafford. Nếu ngay cả khi cơ hội đã rõ ràng như vậy mà Mainoo vẫn phải ngồi dự bị, đó sẽ là một dấu hiệu đáng lo ngại về vị trí của anh trong kế hoạch dài hạn của Amorim.
Tháng 12 sẽ là một giai đoạn bản lề, và quyết định về vị trí của Bruno Fernandes có thể sẽ định hình lại bộ mặt của Manchester United trong phần còn lại của mùa giải.











