Sau thất bại đáng quên trước Brentford hồi tháng 9, Manchester United đã có một tháng 10 ngoạn mục dưới sự dẫn dắt của HLV Ruben Amorim, đánh dấu sự trở lại mạnh mẽ bằng những chiến thắng quan trọng trước Sunderland, Liverpool và Brighton để leo lên vị trí thứ sáu trên bảng xếp hạng.
Sự lột xác này không phải là ngẫu nhiên mà đến từ bốn sự điều chỉnh then chốt, mang tính chiến thuật và nhân sự rõ rệt, biến một tập thể rệu rã trở thành một đội bóng đầy tự tin và hiệu quả.
Bốn lý do chính đó bao gồm: Cuộc cách mạng trong vai trò thủ môn với những đường phát bóng dài. Sự tự tin của hàng phòng ngự khi dâng cao pressing quyết liệt. Phong độ hồi sinh của Amad sau biến cố cá nhân và sự kết hợp bùng nổ của cặp song sát Amad - Bryan Mbeumo.
Lý do quan trọng và mang tính nền tảng nhất chính là sự thay đổi trong cách triển khai bóng từ hàng thủ. Thay vì mạo hiểm xây dựng lối chơi từ sân nhà và đối mặt với nguy cơ bị pressing tầm cao, HLV Amorim đã đưa ra một giải pháp táo bạo và trực diện.
Sự xuất hiện của thủ môn Senne Lammens trong trận ra mắt với Sunderland đã mở ra một chương mới. Thủ thành này, với khả năng chơi bóng bằng cả hai chân cực tốt, đã liên tục thực hiện những cú phất bóng dài chính xác lên phía trên cho tiền đạo cắm Benjamin Sesko.
Chiến thuật này ngay lập tức phát huy hiệu quả. Như Mason Mount nhận xét, "bất cứ khi nào có nguy cơ bị pressing, cậu ấy lại chuyền bóng cho Ben (Sesko) và chúng tôi triển khai từ đó. Lammens đã giúp giải tỏa rất nhiều áp lực."
Bản thân HLV Amorim cũng giải thích rằng khi đối phương chơi kèm người một-một, việc đưa bóng thẳng vào các tình huống tranh chấp trên hàng công cho những cầu thủ mạnh mẽ là một phương án khôn ngoan, giúp đội bóng bỏ qua giai đoạn xây dựng lối chơi phức tạp và có cơ hội ghi bàn trực diện.
Sự hiệu quả của phương án tấn công mới này đã mang lại sự tự tin cho toàn đội, và nó trực tiếp tác động đến lý do thứ hai: cách vận hành của hàng phòng ngự. Khi không còn quá lo lắng về việc bị bẻ gãy lối chơi từ sân nhà, các hậu vệ của Man United đã có thể chơi quyết liệt và chủ động hơn.
HLV Amorim đã khuyến khích bộ ba trung vệ dâng cao để bóp nghẹt không gian chơi bóng của đối thủ. Ông giải thích sau trận thắng Brighton:
"Khi bạn có những cầu thủ có thể pressing tầm cao... Luke Shaw không thực sự cao to, nhưng cậu ấy nhanh và quyết liệt. Chúng tôi có thể pressing cao hơn một chút."
Việc các hậu vệ chủ động áp sát, đoạt bóng ngay trên phần sân đối phương tạo ra những cơ hội phản công chớp nhoáng cho tuyến trên, nơi các tiền đạo của Man United luôn sẵn sàng trừng phạt sai lầm của đối thủ.
Trong khi những thay đổi chiến thuật tạo ra một bộ khung vững chắc, sự tỏa sáng của các cá nhân ở tuyến trên chính là mảnh ghép còn thiếu để hoàn thiện bức tranh. Và đó là lý do thứ ba và thứ tư: sự trở lại của Amad cùng sự kết hợp của anh với Bryan Mbeumo.
Sau khi vượt qua nỗi đau mất người thân trong gia đình, Amad ở tuổi 23 đã tìm lại phong độ đỉnh cao. Nhưng điều quan trọng hơn là sự ăn ý gần như hoàn hảo mà anh tạo ra cùng Bryan Mbeumo.
Cặp đôi này đã trở thành nỗi ác mộng cho mọi hàng phòng ngự. Họ liên tục hoán đổi vị trí, tận dụng tốc độ, khả năng đi bóng một chọi một và sự thông minh trong các pha di chuyển không bóng.
Amorim đã không tiếc lời ca ngợi Mbeumo là một cỗ máy hoạt động không ngừng nghỉ và thừa nhận rằng "sự kết nối với Amad là rất khó để bị đánh bại." Sự bùng nổ của bộ đôi này đã mang đến tính đột biến và sự sắc bén cần thiết cho hàng công Quỷ Đỏ, trực tiếp định đoạt kết quả trong các trận cầu lớn với Liverpool và Brighton.
Sự hồi sinh của Manchester United không phải là một phép màu. Đó là kết quả của một quá trình cải tổ có chủ đích của Ruben Amorim, kết hợp hài hòa giữa việc thay đổi chiến thuật (phát bóng dài, pressing tầm cao) và việc tối ưu hóa nhân sự (khai thác cặp tấn công Amad - Mbeumo).
Các mảnh ghép đã vào đúng vị trí, và Man United giờ đây đã chuyển mình để trở thành một đội bóng đang có phong độ cao, sẵn sàng cho những thử thách tiếp theo.













