![]() |
| Xác chiếc máy bay G-ALZU tại Munich lúc đó. Ảnh: Internet. |
Ngày mùng 6 tháng 2 năm 1958 trở thành ngày đen tối nhất trong lịch sử Man United, đó là thảm họa Munich, tai nạn máy bay khiến 23 con người, bao gồm 8 cầu thủ và 3 thành viên của đội bóng phải vĩnh viễn ra đi.
Trong chuyến bay trở về sau trận đấu với Sao Đỏ Belgrade tại Cúp Châu Âu, chiếc máy bay cất cánh tại sân bay Munich đã gặp phải tai nạn thương tâm khiến 21 người có mặt trên máy bay tử nạn ngay lập tức. Số còn lại, trong đó có phi cơ trưởng Kenneth Rayment qua đời một vài tuần sau đó, cầu thủ Duncan Edwards cũng ra đi sau 15 ngày. Bi kịch này là một phần không thể xóa nhòa trong lịch sử của Manchester United.
Các cầu thủ: Roger Byrne (28 tuổi), Eddie Colman (21), Mark Jones (24), David Pegg (22), Tommy Taylor (26), Geoff Bent (25), Liam Whelan (22) và Duncan Edwards (21), tất cả đều qua đời sau tai nạn này. Ngoài ra còn có thư ký Walter Crickmer, giảng viên Tom Curry và huấn luyện viên Bert Whalley.
Trên chuyến bay đó còn có 8 nhà báo thể thao thiệt mạng bao gồm Alf Clarke, Tom Jackson, Don Davies, George Fellows, Archie Ledbrook, Eric Thompson, Henry Rose, và Frank Swift, cựu cầu thủ của Manchester City.
Mỗi năm, đúng vào ngày này, Manchester United lại tổ chức lễ tưởng niệm để nhớ về một kí ức đau buồn của mình.
15 ngày sau thảm họa Munich, ngày 21 tháng 2 năm 1958, người ta đọc thấy trên tờ Manchester Evening News 1 bài thơ mang tên Những Đóa Hoa Thành Manchester (The Flowers of Manchester) của 1 tác giả ẩn danh. Giọng thơ buồn, da diết bi thương, từng dòng chữ như chứa đầy nước mắt:
"Ngày hôm ấy, tuyết rơi trên đường băng Munich
Trời lạnh căm trong giá buốt thê lương
Tám con người thôi vĩnh viễn bất hồi hương
Ra đi mãi, ôi tám vì tinh tú
Những cầu thủ với tài năng thiên phú
Những bông hoa kiêu hãnh Manchester..."















