Những bình luận gần đây của Declan Rice về vai trò của anh tại Arsenal đã tạo ra một cuộc tranh luận thú vị. Tiền vệ người Anh mô tả vị trí của mình đã "điều chỉnh một chút trong năm nay", tự gọi mình là một "tiền vệ box-to-box số 8" được trao nhiều "tự do hơn để lùi sâu nhưng cũng có thể xâm nhập vòng cấm".
Tuy nhiên, HLV Mikel Arteta lại đưa ra một cách diễn giải khác. Ông không cho rằng vị trí của Rice đã thay đổi, mà thay vào đó, nó đã "tiến hóa". Arteta khẳng định: "Cậu ấy đang trở thành một cầu thủ toàn diện".
Sự khác biệt trong cách dùng từ này không đơn thuần là về ngữ nghĩa. Nó hé lộ chiều sâu trong quá trình hoàn thiện chiến thuật của Arsenal và sự chuyển mình của một đội bóng từ vị thế tiềm năng sang một thế lực thực sự.
Kể từ khi gia nhập, Rice đã là trung tâm trong cấu trúc tuyến giữa của Arteta, thường chơi bên trái trong cặp tiền vệ trụ cùng Martin Zubimendi. Vai trò của anh là sự kết hợp giữa sức mạnh phòng ngự và khả năng khởi xướng tấn công.
Các con số thống kê đã chứng minh cho tầm ảnh hưởng ngày càng lớn của anh. Rice đang dẫn đầu Arsenal về tổng số lần rê bóng (147), số đường chuyền vào vòng cấm (57) và đồng dẫn đầu về số cơ hội tạo ra (13).
Với 4 pha kiến tạo và 1 bàn thắng, anh cho thấy sự đóng góp toàn diện của mình. Nếu mùa trước nhiệm vụ chính của Rice là đánh chặn và chuyển đổi trạng thái, thì mùa này Rice đã định hình trận đấu bằng cách dâng cao và tham gia vào các pha tấn công. Cụm từ "cầu thủ toàn diện" của Arteta phản ánh chính xác sự cân bằng này.
Về phía Rice, những chia sẻ của anh cho thấy sự tự tin đang tăng lên. Anh thừa nhận mình khởi đầu mùa giải không như ý nhưng giờ đã lấy lại phong độ. Sự tự tin đó, cùng với sự ăn ý với người đá cặp Zubimendi, đã tạo ra một sự cân bằng hoàn hảo cho tuyến giữa Arsenal. Trong khi Rice dâng cao để phá vỡ cấu trúc đối phương, Zubimendi ở lại để bọc lót.
Phản ứng của Arteta chính là bản chất trong triết lý quản lý của ông: sự tiến hóa thông qua từng chi tiết. Ông tìm kiếm những cầu thủ có thể vượt qua ranh giới vị trí, và Rice, với sự pha trộn giữa thể chất, trí thông minh và kỹ thuật, hoàn toàn phù hợp với kế hoạch đó. Lời "bất đồng" của Arteta thực chất không phải là sự sửa sai, mà là một lời thách thức, một sự thúc đẩy để Rice tiếp tục phát triển.
Cuộc đối thoại giữa Arteta và Rice mang một ý nghĩa biểu tượng lớn lao. Nó phản ánh sự chuyển mình của cả tập thể Arsenal, từ việc phụ thuộc vào những cá nhân xuất sắc sang việc làm chủ một hệ thống vận hành trơn tru. Sự tiến hóa của Rice thành một "cầu thủ toàn diện" chính là hình ảnh thu nhỏ của Arsenal hiện đại: tham vọng, linh hoạt và luôn hướng tới sự hoàn thiện không ngừng.













