Khoảnh khắc Jude Bellingham vào sân thay thế Morgan Rogers.
Nếu phải chọn một hình ảnh mô tả chính xác nhất màn trình diễn của Morgan Rogers trước Serbia, đó chính là khoảnh khắc đôi chân anh trượt trên mặt sân Wembley ướt sũng, ngay khi tiền đạo của Aston Villa chuẩn bị tung ra cú dứt điểm quyết định đầu hiệp hai.
Đó là một buổi tối đầy cố gắng của Rogers. Anh làm việc hết mình cho tuyển Anh, đáp ứng gần như đầy đủ các yêu cầu mà HLV Thomas Tuchel đặt ra về cấu trúc đội hình và cường độ pressing. Anh nhận bóng từ Declan Rice, trả ngược chuẩn xác cho Harry Kane, thoát xuống, nhận lại bóng, rồi chuyền một chạm cho Marcus Rashford. Nhưng mọi nỗ lực đều kết thúc bằng một cú "trượt chân"—một khoảnh khắc không đủ sức nổi bật để chứng minh rằng vị trí số 10 này thuộc về riêng anh.
Cuộc chiến "được - mất" của Thomas Tuchel
Hiện tại, Rogers đang nằm ở trung tâm cuộc tranh luận lớn nhất về nhân sự của đội tuyển Anh: cuộc đua trực tiếp giữa anh và Jude Bellingham cho vai trò số 10. HLV Tuchel đã rất thẳng thắn về triết lý của mình: ưu tiên sự rõ ràng, cạnh tranh công bằng và không khoan nhượng. Ông khẳng định sẽ không sử dụng cả hai trong trận đấu này, biến đây thành cuộc chiến "được - mất" tuyệt đối.
Morgan Rogers mờ nhạt ở trận đấu trên sân Wembley.
Việc loại Rogers, người đã chơi cực kỳ ấn tượng và có pha kiến tạo tuyệt đẹp trong chiến thắng 5-0 trước Serbia ở lượt đi, chỉ vì sự trở lại của Bellingham sẽ là điều thiếu hợp lý, đi ngược lại tiêu chuẩn "ai chơi tốt thì được thưởng" mà Tuchel đã xây dựng. Đây là lý do khiến Rogers vẫn được tin tưởng đá chính.
Trong 65 phút trên sân, Rogers hoạt động không biết mệt mỏi, pressing cao lên hàng thủ đối phương, lùi sâu để tạo khoảng trống cho Elliot Anderson, và liên tục xâm nhập vòng cấm. Dưới điều kiện khác, đó có thể là một trận đấu tốt.
Bellingham: Lời nhắc nhở về đẳng cấp
Tuy nhiên, vấn đề lập tức hiện ra khi Rogers rời sân ở phút 65, nhường chỗ cho Jude Bellingham.
Jude Bellingham khẳng định đẳng cấp cầu thủ lớn sau khi vào sân từ ghế dự bị.
Ngôi sao của Real Madrid bước vào sân với khí chất của một cầu thủ lớn. Mặt sân trơn trượt không ảnh hưởng chút nào tới anh. Ngay trong pha xử lý đầu tiên, Bellingham kéo bóng vượt qua Nemanja Gudelj. Quan trọng hơn, bàn thắng thứ hai của tuyển Anh được khởi nguồn từ tình huống anh đoạt bóng, dốc bóng dũng mãnh và tung ra đường chuyền sắc bén cho Phil Foden, dẫn đến pha kiến tạo để Eberechi Eze lập công.
25 phút của Bellingham là lời nhắc nhở về đẳng cấp không thể bàn cãi. Dù có tranh luận rằng việc vào sân khi trận đấu đã mở hơn sẽ dễ dàng hơn, và việc so sánh 25 phút của Bellingham với 65 phút của Rogers là khập khiễng, thì sự thật vẫn là: Bellingham đã tạo ra khoảnh khắc quyết định mà Rogers khao khát.
Nếu Rogers có được bàn thắng hoặc pha kiến tạo trong trận này, Tuchel sẽ rất khó để loại anh. Nhưng với những gì đã xảy ra, nhiều khả năng Bellingham sẽ giành lại suất đá chính trong trận đấu tiếp theo tại Tirana vào Chủ nhật.

















