
Chiến thắng 2-0 trước Andorra có thể chỉ là một trận đấu thủ tục với tuyển Anh, nhưng với Thomas Tuchel, đây lại là dịp để ông thử nghiệm những mảnh ghép quan trọng cho hàng tiền vệ. Declan Rice, thay vì chơi như một “mỏ neo” quen thuộc, đã được bố trí đá cao hơn ở vai trò box-to-box.
Bàn thắng từ cú đánh đầu mạnh mẽ của Rice chính là minh chứng cho sự thay đổi đó. Nhưng để Rice phát huy tối đa khả năng tấn công, một tiền vệ lùi sâu đủ chắc chắn là điều không thể thiếu. Và Elliot Anderson, trong trận ra mắt đội tuyển, đã mang lại cho Tuchel một lời giải.
Ở tuổi 22, Anderson đã có bước tiến đáng kể tại Nottingham Forest, nơi anh nổi bật nhờ nền tảng thể chất sung mãn và khả năng di chuyển không biết mệt mỏi. Chỉ nghỉ duy nhất một trận trong cả mùa trước, anh chính là hình mẫu của sự bền bỉ.
Trong trận mở màn Ngoại hạng Anh mùa này gặp Brentford, Anderson thậm chí chạy nhiều nhất đội với 11,3 km, trong đó hơn 8 km là chạy nước rút. Đó là minh chứng cho sự sung mãn và cũng là lợi thế khi so sánh với những đối thủ cạnh tranh cho vai trò số 6 như Kobbie Mainoo hay Adam Wharton, những người vẫn còn hạn chế về thể lực hoặc gặp vấn đề chấn thương.
Tuchel trao cho Anderson suất đá chính trong trận gặp Andorra và anh lập tức tận dụng cơ hội. Được bố trí chơi lùi sâu, Anderson thường xuyên hạ thấp vị trí, chen giữa hai trung vệ để tham gia triển khai bóng. Anh chuyền chính xác 107/114 đường chuyền, hầu hết đều theo hướng tích cực, giúp mở ra khoảng trống cho đồng đội.
Tính chủ động của Anderson cũng thể hiện qua việc liên tục quan sát, điều chỉnh vị trí để tạo ra đường chuyền an toàn. Khi Guehi dâng cao, anh nhanh chóng lùi về bọc lót. Khi Madueke ghi bàn mở tỷ số, chính Anderson là người khởi đầu pha bóng bằng đường chuyền đơn giản nhưng hợp lý.
Không chỉ chắc chắn ở khâu cầm bóng, Anderson còn cho thấy sự tự tin trong các tình huống pressing. Một pha áp sát quyết liệt của anh ngay ngoài vòng cấm Andorra đã tạo cơ hội ghi bàn, dù cuối cùng cú dứt điểm bị thủ môn cản phá. Đó là minh chứng cho khả năng đọc tình huống và tinh thần chủ động – yếu tố mà Tuchel luôn tìm kiếm ở một tiền vệ phòng ngự.
HLV người Đức không giấu nổi sự hài lòng sau trận. Ông miêu tả Anderson là “một số 6 di động, yêu thích tranh chấp, biết cách chuyền bóng và phá vỡ tuyến pressing”. Đồng thời, Tuchel cũng thừa nhận cầu thủ trẻ này khởi đầu với sự hồi hộp nhưng nhanh chóng hòa nhịp với đội bóng.

Dĩ nhiên, một trận đấu với Andorra – đội xếp hạng 174 thế giới – chưa thể phản ánh hết tiềm năng. Nhưng với những gì đã thể hiện, Anderson đã thuyết phục được Tuchel rằng anh có thể là mảnh ghép phù hợp bên cạnh Rice. Khi Rice được phép dâng cao, Anderson sẵn sàng ở lại để điều tiết và phòng ngự.
Chính sự kết hợp này có thể mang đến sự cân bằng mà tuyển Anh đã thiếu trong nhiều giải đấu gần đây. Bài kiểm tra thực sự sẽ đến khi Anh chạm trán Serbia ở vòng loại tiếp theo, nhưng ít nhất Tuchel đã tìm thấy một lời giải khả dĩ cho bài toán số 6 – điều mà người tiền nhiệm Gareth Southgate chưa từng làm được.