
Với bất kỳ thành viên nào trong thế hệ vàng năm 1998 của HLV Arsene Wenger, cái tên Port Vale luôn gợi lại một ký ức kinh hoàng. Họ sẽ thừa nhận rằng đội bóng đến từ vùng Potteries đã tiến rất gần đến việc chấm dứt giấc mơ cú đúp vĩ đại của Arsenal ngay từ vòng 3 FA Cup. Đó là một câu chuyện về sự chủ quan, về một đối thủ kiên cường, và về ranh giới mong manh giữa vinh quang và thất bại.
Khi lá thăm đưa Arsenal đối đầu với Port Vale, thậm chí là trên sân nhà Highbury thay vì việc Pháo thủ phải làm khách như trận đấu sắp tới, đã không ai nghi ngờ về một chiến thắng dễ dàng cho Pháo thủ. Arsenal khi đó đang cạnh tranh quyết liệt cho ngôi vô địch Ngoại hạng Anh, trong khi Port Vale chỉ là một đội bóng đang vật lộn ở nửa dưới của giải hạng hai và đã trải qua gần hai tháng không biết đến mùi chiến thắng. Lịch sử cũng chỉ ghi nhận lần chạm trán gần nhất giữa hai đội là từ đầu thế kỷ 20. Mọi yếu tố đều nghiêng về một kịch bản một chiều.
Thế nhưng, thực tế trên sân lại hoàn toàn khác. Dưới sự dẫn dắt của HLV John Rudge, Port Vale đã trình diễn một bộ mặt đầy kỷ luật và quả cảm. Trong một buổi chiều tháng Một lạnh lẽo và ẩm ướt tại London, họ đã cầm hòa một Arsenal với đội hình gần như mạnh nhất với tỷ số 0-0. Trận đấu diễn ra bế tắc, không có nhiều cơ hội rõ ràng được tạo ra, buộc hai đội phải bước vào trận đá lại tại Vale Park mười ngày sau đó.
Bầu không khí tại Vale Park trong trận đá lại thực sự là một "chảo lửa". Đối với Port Vale, đây chính là trận chung kết của cả mùa giải. "Trận đấu tại Vale Park là một trận cúp kiểu Anh kinh điển. Đám đông ồn ào, lối chơi thiên về thể lực, mặt sân gồ ghề," Patrick Vieira sau này nhớ lại. Arsenal đã phải đối mặt với một đêm thi đấu vô cùng khó khăn. Lẽ ra, "The Valiants" đã có thể dẫn trước hai bàn ngay trong hiệp một sau những cơ hội mười mươi bị bỏ lỡ bởi Tony Naylor và Gareth Ainsworth. Pháo thủ bị dồn ép, cơ hội tốt nhất của họ chỉ là cú sút dội cột dọc của Marc Overmars, trong khi Ian Wright có một bàn thắng không được công nhận vì lỗi việt vị trước khi phải rời sân vì chấn thương.

Bước ngoặt chỉ đến trong hiệp phụ, khi Dennis Bergkamp thực hiện một cú lốp bóng thiên tài, mang dáng dấp của những siêu phẩm anh từng ghi vào lưới Leicester City hay Barnsley, để đưa Arsenal vượt lên. Tuy nhiên, niềm vui của đội khách không kéo dài được lâu. Wayne Gordon đã gỡ hòa cho Port Vale, buộc trận đấu phải phân định thắng thua trên chấm luân lưu đầy may rủi.
Loạt sút cân não là đỉnh điểm của sự kịch tính. Lee Dixon, một chuyên gia đá phạt đền, lại sút hỏng. May mắn cho Arsenal, các đồng đội của anh như Ray Parlour, Dennis Bergkamp, Luis Boa Morte và Stephen Hughes đều thực hiện thành công. Trong khi đó, bên phía Port Vale, Ian Bogie và Allen Tankard lại không thể chiến thắng được áp lực. Thầy trò Wenger đã thoát hiểm trong gang tấc để đi tiếp.
Nhìn lại, nếu các chân sút của Port Vale sắc bén hơn, giấc mơ cú đúp của Arsenal có thể đã tan vỡ ngay ở rào cản đầu tiên trên con đường đến Wembley. "Vào một dịp khác, họ đã có thể loại chúng tôi," Ray Parlour thừa nhận. Trận đấu đó là một lời nhắc nhở đanh thép rằng trong bóng đá, đặc biệt là tại đấu trường cúp, không bao giờ có chỗ cho sự chủ quan.