* Ông đánh giá thế nào về hiệu quả đầu tư các công trình TDTT thời gian qua?
- Tôi xin khẳng định: Hiệu quả cả đầu tư và sử dụng đều rất kém. Hiện nay, các nguồn vốn chủ yếu là ngân sách Nhà nước. Việc lên phương án đầu tư cũng gói gọn trong các cơ quan nhà nước, không gắn với dân, không gắn với người sử dụng, nên mới có tình trạng là sau khi các công trình TDTT xây dựng xong thì chỉ sử dụng xong kỳ đầu là đóng cửa, không khai thác được nữa. Tôi lấy ví dụ Nhà thi đấu Gia Lâm (HN).
Nếu ngay từ đầu trong chủ trương đầu tư, chúng ta tính kỹ quy hoạch nhà thi đấu này nằm trong hoặc liền kề với Đại học Nông nghiệp thì rõ ràng sau khi thi đấu xong, nhà thi đấu đó sẽ được sử dụng cho 15.000-20.000 sinh viên của trường này, sẽ phát huy được hiệu quả tốt và không mất tiền bảo trì, bảo dưỡng. Trong khi đó nhà thi đấu này đang nằm chềnh ềnh ở một vị trí không thuận lợi, xa trung tâm, nên hiệu quả sử dụng rất kém. Như thế là lãng phí vốn ngân sách. Hay như việc xây dựng các bể bơi hiện nay.
Cứ mỗi quận, huyện có một cái bể bơi được ngân sách Nhà nước đầu tư 100%, đầu tư xong lại giao khoán cho tư nhân khai thác, nên dẫn đến tình trạng chất lượng rất kém, trong khi nguồn tiền cho sửa chữa, bảo trì, không có. Dó đó, đã có khá nhiều bể bơi công cộng đã rơi vào tình trạng công trình xuống cấp, không thể khai thác tiếp được, rất lãng phí.
* Nói như vậy là chủ trương đầu tư cho TDTT của chúng ta đang có vấn đề, thưa ông?
- Đúng vậy. Qua một số ví dụ kể trên mới thấy đầu tư cho công trình TDTT chưa được nghiên cứu kỹ, ngay từ kế hoạch ban đầu. Trong dư luận thời gian qua, những phản hồi như vậy là có cơ sở. Vì vậy, nếu có đầu tư cho ASIAD thì ngành TDTT và ngành KHĐT phải nghiên cứu lại, phải có đánh giá và nhận định đúng, sao cho các công trình công cộng này được sử dụng hiệu quả, lâu dài. Hiện chủ trương và kế hoạch đầu tư không đúng và không sát.
Chủ trương đầu tư hiện đang gói gọn trong ngành TDTT, được ngành này áp đặt, chứ không chú trọng đến công năng sử dụng. Tới đây chỉnh sửa Luật Xây dựng, theo tôi phải nghiên cứu lại để sau khi khai thác, sử dụng cho hiệu quả, chứ không thể để lãng phí.
* Ông thấy thế nào khi có ý kiến nên xã hội hóa các hoạt động đầu tư cho TDTT?
- Tôi đồng tình với quan điểm này. Phải xác định TDTT là của toàn dân. Cho nên, công trình thể thao phải để người dân khai thác, Nhà nước chỉ làm quy hoạch, hỗ trợ hạ tầng, giải phóng mặt bằng. Trên thực tế, SVĐ Lan Anh (TPHCM) do tư nhân đầu tư hiệu quả, nên khai thác rất tốt. Thực trạng đầu tư công thời gian vừa qua, lỗ hổng lớn nhất nằm ở chủ trương đầu tư, từ đó dẫn tới thất thoát, chất lượng kém, đội giá, chậm tiến độ.
* Xin cảm ơn ông!
- Tôi xin khẳng định: Hiệu quả cả đầu tư và sử dụng đều rất kém. Hiện nay, các nguồn vốn chủ yếu là ngân sách Nhà nước. Việc lên phương án đầu tư cũng gói gọn trong các cơ quan nhà nước, không gắn với dân, không gắn với người sử dụng, nên mới có tình trạng là sau khi các công trình TDTT xây dựng xong thì chỉ sử dụng xong kỳ đầu là đóng cửa, không khai thác được nữa. Tôi lấy ví dụ Nhà thi đấu Gia Lâm (HN).
Nếu ngay từ đầu trong chủ trương đầu tư, chúng ta tính kỹ quy hoạch nhà thi đấu này nằm trong hoặc liền kề với Đại học Nông nghiệp thì rõ ràng sau khi thi đấu xong, nhà thi đấu đó sẽ được sử dụng cho 15.000-20.000 sinh viên của trường này, sẽ phát huy được hiệu quả tốt và không mất tiền bảo trì, bảo dưỡng. Trong khi đó nhà thi đấu này đang nằm chềnh ềnh ở một vị trí không thuận lợi, xa trung tâm, nên hiệu quả sử dụng rất kém. Như thế là lãng phí vốn ngân sách. Hay như việc xây dựng các bể bơi hiện nay.
Cứ mỗi quận, huyện có một cái bể bơi được ngân sách Nhà nước đầu tư 100%, đầu tư xong lại giao khoán cho tư nhân khai thác, nên dẫn đến tình trạng chất lượng rất kém, trong khi nguồn tiền cho sửa chữa, bảo trì, không có. Dó đó, đã có khá nhiều bể bơi công cộng đã rơi vào tình trạng công trình xuống cấp, không thể khai thác tiếp được, rất lãng phí.
![]() |
Nhà thi đấu Gia Lâm (Hà Nội) chưa phát huy được hiệu quả sử dụng. |
* Nói như vậy là chủ trương đầu tư cho TDTT của chúng ta đang có vấn đề, thưa ông?
- Đúng vậy. Qua một số ví dụ kể trên mới thấy đầu tư cho công trình TDTT chưa được nghiên cứu kỹ, ngay từ kế hoạch ban đầu. Trong dư luận thời gian qua, những phản hồi như vậy là có cơ sở. Vì vậy, nếu có đầu tư cho ASIAD thì ngành TDTT và ngành KHĐT phải nghiên cứu lại, phải có đánh giá và nhận định đúng, sao cho các công trình công cộng này được sử dụng hiệu quả, lâu dài. Hiện chủ trương và kế hoạch đầu tư không đúng và không sát.
Chủ trương đầu tư hiện đang gói gọn trong ngành TDTT, được ngành này áp đặt, chứ không chú trọng đến công năng sử dụng. Tới đây chỉnh sửa Luật Xây dựng, theo tôi phải nghiên cứu lại để sau khi khai thác, sử dụng cho hiệu quả, chứ không thể để lãng phí.
* Ông thấy thế nào khi có ý kiến nên xã hội hóa các hoạt động đầu tư cho TDTT?
- Tôi đồng tình với quan điểm này. Phải xác định TDTT là của toàn dân. Cho nên, công trình thể thao phải để người dân khai thác, Nhà nước chỉ làm quy hoạch, hỗ trợ hạ tầng, giải phóng mặt bằng. Trên thực tế, SVĐ Lan Anh (TPHCM) do tư nhân đầu tư hiệu quả, nên khai thác rất tốt. Thực trạng đầu tư công thời gian vừa qua, lỗ hổng lớn nhất nằm ở chủ trương đầu tư, từ đó dẫn tới thất thoát, chất lượng kém, đội giá, chậm tiến độ.
* Xin cảm ơn ông!
|
Phạm Huệ |
00:00 30/11/-0001