Màn đổi vai này đã đem đến cho khán giả một trận cầu mở cùng nhiều điều thú vị. Trong đó, bàn thắng ấn định tỷ số 2-2 của Balotelli có lẽ là khoảnh khắc ấn tượng nhất. Nếu không có hai sắc màu vàng - xanh đối nghịch, người ta sẽ khó lòng nhận ra đâu là Italia, đâu là Brazil bởi sự hoán đổi bất ngờ về lối chơi.
Phần lớn trận đấu, đội quân của Prandelli cầm bóng lấn lướt và liên tục “nhảy Samba” trước khung thành của Julio Cesar. Thế nhưng, Brazil “Âu hóa” của Felipe Scolari mới là đội vươn lên dẫn trước bằng 2 bàn mang phong cách… Azzurri:
Một pha bóng lập bập được Fred tận dụng và một đường phản công sắc sảo được Oscar kết thúc. Nhưng Italia không nao núng, họ rút ngắn tỷ số từ một pha đánh gót ngẫu hứng từ đôi chân quen chém đinh chặt sắt của De Rossi.
Chỉ 3 phút sau, đến lượt Balotelli đặt dấu ấn bằng một tuyệt phẩm. Tiền đạo đang chơi cho Milan cầm bóng đến sát vòng cấm của đối thủ, trước khi tung ra cú cứa lòng đẹp mắt hạ gục Julio Cesar. Bàn thắng này thể hiện chất “ngông” đặc trưng của Balotelli khi anh dứt điểm vô cùng tự tin, dù đã bỏ lỡ kha khá cơ hội ngon lành trước đó.
Cách “siêu quậy” ăn mừng cũng rất ngông: Ngẩng cao đầu, giơ tay vẫy gọi các đồng đội đến chia vui. Chứng kiến phong thái này, Neymar không giấu diếm ấn tượng: “Đó là một pha lập công quá ấn tượng, Balotelli là một tiền đạo xuất sắc với kỹ năng ghi bàn tuyệt vời. Tôi là một fan cuồng của anh ấy”.
Tài năng lớn nhất của Brazil ngưỡng mộ Balotelli, còn “Selecao” cũng cần ngả mũ trước Italia. Scolari đang cố gắng làm một cuộc cách mạng hậu Mano Menezes bằng sự thực dụng.
Điều đó không sai, nhưng đội chủ nhà World Cup 2014 vẫn thiếu chất lạnh lùng của những người châu Âu để giải quyết trận đấu.
Italia đã dạy cho họ một bài học tại Geneve khi duy trì sự tỉnh táo và bản lĩnh gỡ hòa dù sớm bị dẫn bàn. Nếu Osvaldo, Cerci hay ngay cả Balotelli làm tốt hơn trong khâu dứt điểm, thày trò Scolari đã lại phải tủi hổ ra về như những cuộc đối đầu trước đó với Colombia, Argentina và Anh.
Ngẫm kỹ lại màn đổi chỗ thế vai đêm qua, có thể thấy rằng các cầu thủ Azzurri hoàn toàn có thể ngẫu hứng như các vũ công Samba. Còn người Brazil muốn dùng catenaccio ư? Còn phải gọi Italia là sư phụ.
Phần lớn trận đấu, đội quân của Prandelli cầm bóng lấn lướt và liên tục “nhảy Samba” trước khung thành của Julio Cesar. Thế nhưng, Brazil “Âu hóa” của Felipe Scolari mới là đội vươn lên dẫn trước bằng 2 bàn mang phong cách… Azzurri:
Một pha bóng lập bập được Fred tận dụng và một đường phản công sắc sảo được Oscar kết thúc. Nhưng Italia không nao núng, họ rút ngắn tỷ số từ một pha đánh gót ngẫu hứng từ đôi chân quen chém đinh chặt sắt của De Rossi.
![]() |
Balotelli |
Chỉ 3 phút sau, đến lượt Balotelli đặt dấu ấn bằng một tuyệt phẩm. Tiền đạo đang chơi cho Milan cầm bóng đến sát vòng cấm của đối thủ, trước khi tung ra cú cứa lòng đẹp mắt hạ gục Julio Cesar. Bàn thắng này thể hiện chất “ngông” đặc trưng của Balotelli khi anh dứt điểm vô cùng tự tin, dù đã bỏ lỡ kha khá cơ hội ngon lành trước đó.
Cách “siêu quậy” ăn mừng cũng rất ngông: Ngẩng cao đầu, giơ tay vẫy gọi các đồng đội đến chia vui. Chứng kiến phong thái này, Neymar không giấu diếm ấn tượng: “Đó là một pha lập công quá ấn tượng, Balotelli là một tiền đạo xuất sắc với kỹ năng ghi bàn tuyệt vời. Tôi là một fan cuồng của anh ấy”.
Tài năng lớn nhất của Brazil ngưỡng mộ Balotelli, còn “Selecao” cũng cần ngả mũ trước Italia. Scolari đang cố gắng làm một cuộc cách mạng hậu Mano Menezes bằng sự thực dụng.
Điều đó không sai, nhưng đội chủ nhà World Cup 2014 vẫn thiếu chất lạnh lùng của những người châu Âu để giải quyết trận đấu.
Italia đã dạy cho họ một bài học tại Geneve khi duy trì sự tỉnh táo và bản lĩnh gỡ hòa dù sớm bị dẫn bàn. Nếu Osvaldo, Cerci hay ngay cả Balotelli làm tốt hơn trong khâu dứt điểm, thày trò Scolari đã lại phải tủi hổ ra về như những cuộc đối đầu trước đó với Colombia, Argentina và Anh.
Ngẫm kỹ lại màn đổi chỗ thế vai đêm qua, có thể thấy rằng các cầu thủ Azzurri hoàn toàn có thể ngẫu hứng như các vũ công Samba. Còn người Brazil muốn dùng catenaccio ư? Còn phải gọi Italia là sư phụ.
Duy Anh |
00:00 30/11/-0001