
Man Utd đánh bại Liverpool trong khi Zirkzee ngồi dự bị xuyên suốt 90 phút.
Sau gần một thập kỷ chờ đợi, Manchester United cuối cùng cũng phá được “lời nguyền” tại Anfield. Bàn thắng quyết định ở phút 84 của Harry Maguire không chỉ mang về ba điểm quý giá mà còn khép lại chuỗi trận ám ảnh của “Quỷ đỏ” trước đại kình địch Liverpool. Đó là một chiến thắng mang tính biểu tượng – thể hiện tinh thần chiến đấu, bản lĩnh và sự hồi sinh dưới bàn tay HLV Ruben Amorim.
Chiến thắng này in đậm dấu ấn chiến thuật của Amorim. Vị thuyền trưởng người Bồ Đào Nha dám mạnh dạn để Benjamin Sesko – trung phong chủ lực – ngồi dự bị, đồng thời điều chỉnh hệ thống để ưu tiên khả năng tranh chấp bóng hai và phản công nhanh. Sự lựa chọn táo bạo ấy đã phát huy hiệu quả, khi Man United chơi chủ động, lì lợm và trừng phạt đối thủ đúng thời điểm. Amorim vượt trội trong cuộc đấu trí với Arne Slot, người vẫn trung thành với phong cách kiểm soát bóng của Liverpool.
Tuy nhiên, giữa niềm vui ấy lại xuất hiện một nốt trầm – Joshua Zirkzee. Tiền đạo người Hà Lan không được ra sân phút nào, chỉ xuất hiện trong khoảnh khắc ăn mừng sau tiếng còi mãn cuộc. Đó là hình ảnh vừa đẹp, vừa buồn: đẹp bởi sự chuyên nghiệp và tinh thần tập thể, nhưng buồn vì nó phản chiếu thực tế khắc nghiệt – Zirkzee đang dần biến mất khỏi kế hoạch của Amorim.
Từ đầu mùa, Zirkzee mới thi đấu vỏn vẹn 82 phút sau bốn trận – con số quá ít với cầu thủ được kỳ vọng sẽ kế thừa vai trò của Rasmus Hojlund. Khi Hojlund chuyển sang Napoli, nhiều người tin rằng Zirkzee sẽ trở thành lựa chọn dự phòng chiến lược. Nhưng mọi chuyện diễn ra ngược lại: Sesko giờ là số 9 bất khả xâm phạm, trong khi Amorim lại ưu tiên sử dụng Mason Mount và Matheus Cunha ở vai trò “số 9 ảo”.
Đáng nói hơn, ngay cả khi Sesko bị để trên ghế dự bị trong trận gặp Liverpool, Amorim vẫn chọn Cunha đá chính – một tín hiệu rõ ràng rằng Zirkzee không còn nằm trong kế hoạch chiến thuật. Chấn thương tiền mùa giải từng được xem là lý do khiến anh ít được thi đấu, nhưng nay khi đã bình phục hoàn toàn, tình hình vẫn không khá hơn.

Tiền đạo người Hà Lan dường như không còn trong kế hoạch của HLV Amorim.
Nguy cơ lớn nhất với Zirkzee là việc MU hiện không có quá nhiều trận đấu để xoay tua. “Quỷ đỏ” bị loại sớm khỏi Carabao Cup và không dự cúp châu Âu, khiến lịch thi đấu trở nên thưa thớt. Nghĩa là cơ hội để anh thể hiện bản thân gần như bằng không. Với một tiền đạo trị giá 32 triệu bảng, việc phải làm khán giả dài hạn rõ ràng là kịch bản khó chấp nhận – cả với cá nhân cầu thủ lẫn ban lãnh đạo CLB.
Zirkzee vẫn giữ thái độ tích cực, chăm chỉ luyện tập và luôn cổ vũ đồng đội, nhưng sự kiên nhẫn nào cũng có giới hạn. World Cup 2026 đang đến gần, và việc không được ra sân đều đặn có thể khiến anh mất cơ hội góp mặt cùng tuyển Hà Lan. Nếu tình hình không thay đổi, kỳ chuyển nhượng tháng 1 nhiều khả năng sẽ là bước ngoặt – khi Zirkzee phải lựa chọn giữa việc ở lại để chiến đấu hay ra đi để cứu vãn sự nghiệp.
Với Manchester United, chiến thắng ở Anfield là biểu tượng cho sự trở lại mạnh mẽ. Nhưng với Joshua Zirkzee, đó lại là lời nhắc nhở cay đắng: trong thế giới bóng đá, không phải ai cũng được chia sẻ niềm vui, và đôi khi, chiến thắng của đội bóng lại chính là khởi đầu cho bi kịch của một cá nhân.