Còn nhớ, World Cup 1998, EURO 2000, bóng đá Đức đã thất bại cay đắng. Lòng kiêu hãnh của một dân tộc, một nền bóng đá vốn được coi là hùng mạnh bậc nhất châu Âu và thế giới buộc những người làm bóng đá Đức phải thay đổi tư duy. Họ cho rằng, đã đến lúc phải xây dựng một lứa cầu thủ mới với triết lý bóng đá mới thay vì thứ bóng đá xù xì, máy móc vốn đã trở thành đặc trưng của bóng đá Đức.
![]() |
Nói là làm, những HLV giỏi nhất đã tham gia thiết kế chương trình, kế hoạch mục tiêu của bóng đá Đức. Một lứa cầu thủ trẻ tài năng đã được tuyển chọn trên khắp nước Đức và được đào tạo theo một công nghệ, triết lý bóng đá hiện đại và kỹ thuật. Chỉ 9 năm, lứa cầu thủ ấy đã mang về quả ngọt chiến thắng khi Đức đánh bại Anh 4 - 0 để trở thành nhà vô địch mới của giải U21 châu Âu.
Và 5 năm sau khi vô địch giải trẻ châu Âu, đội bóng trẻ ngày nào đã vô địch World Cup 2014 một cách thuyết phục. Manuel Neuer, Mesut Oezil, Benedikt Hoewedes, Mats Hummels và Jerome Boateng còn rất trẻ và được kỳ vọng sẽ mang về cho người Đức nhiều vinh quang hơn.
Người ta thường nói, “bảo thủ như người Đức”. Thế nhưng, trong bóng đá, người Đức lại cho thấy sự linh hoạt của mình. Họ chấp nhận từ bỏ lối chơi sở trường để chơi thứ bóng đá hoa lá nhưng vô cùng hiệu quả. Họ quyết tâm làm lại từ đầu trong khi đầy kiêu hãnh về phẩm chất vượt trội mà nền bóng đá đang có.
Từ Đức đến Việt Nam, bài học về thành công có chung một cách giải. Sẽ chẳng có thành công nếu chúng ta mãi huyễn hoặc về một V.League hấp dẫn nhất Đông Nam Á trong cách tiêu tiền. Rằng, những bàn thắng đến không phải vì tiền đạo Việt Nam giỏi mà do ngoại binh hay. Ngay cả việc các đội bóng Việt Nam tiến tới tứ kết, bán kết AFC Cup cũng không phải do sức mạnh nội tại của mình. Một đội bóng có đến 7 - 8 cầu thủ ngoại thì kém gì những CLB hàng đầu châu lục?
Từ bỏ những giá trị ảo, từ bỏ niềm vui vay mượn để xác lập cho mình con đường đến tương lai là điều mà nền bóng đá cần làm lúc này. Hãy bắt đầu từ những giá trị căn bản nhất, đó là đào tạo. Và, hãy kiên định, bản lĩnh với lựa chọn của mình bởi chẳng nền bóng đá nào có thể phát triển mà lại thiếu nội lực.















