
Mười bốn đường chuyền ngang nhàm chán bên cánh phải tưởng như vô nghĩa: Stones–Savinho–Nico–Savinho–Stones–Savinho–Stones–Nunes–Stones–Savinho–Stones–Savinho–Stones–Nunes–Savinho. Ngán ngẩm.
Rồi Villarreal mất tập trung. Rico Lewis băng xuống biên căng ngang, Erling Haaland ập vào dứt điểm tung lưới ở cột gần – pha phối hợp quen thuộc của Pep Guardiola.
Nếu con đường dẫn đến bàn thắng ấy quen thuộc, thì mối liên kết chính trong chuỗi pha bóng ấy cũng vậy: John Stones. Anh là trục neo của toàn bộ tình huống, và để hiểu được tầm ảnh hưởng của anh trong hiệp một của chiến thắng 2-0 tại Champions League trên sân Estadio de la Ceramica, phải nhìn lại toàn bộ 98 giây kiểm soát bóng liên tục trước khi Haaland lập công.
Từ một pha ném biên ở phần sân đối phương, City chuyền qua lại kiên nhẫn. Stones sau đó tung đường chuyền chéo dài 60 mét từ vị trí hậu vệ trái sang Savinho. Cầu thủ người Brazil vội đưa bóng vào trung lộ cho Haaland, bị phá ra, và người xuất hiện để thu hồi bóng trong pha phản công của Villarreal – vẫn là Stones, “con lắc người” của City.
Anh trở lại giữa sân, chỉ huy như một nhạc trưởng. Mỗi đường chuyền đều mang thông điệp: chuyền rộng cho Savinho rồi ra hiệu bình tĩnh trả lại, kéo bóng dừng nhịp để chỉ tay hướng dẫn Lewis di chuyển, rồi phối hợp cùng Matheus Nunes. Hai bước lùi mở góc chuyền cho Savinho, mở ra khoảng trống để Lewis băng lên.
Sau khi Haaland ghi bàn, Stones giơ tay ăn mừng – pha lập công chỉ có thể đến khi anh đảm nhiệm vai trò nửa trung vệ, nửa tiền vệ phòng ngự. Đó chính là vị trí từng giúp Man City giành cú ăn ba lịch sử mùa 2022–23 và nơi Stones có màn trình diễn cá nhân xuất sắc bậc nhất trong một trận chung kết Champions League.

Nếu không vì chấn thương liên miên – chỉ đá chính 13 trận mùa trước – Guardiola có lẽ chẳng bao giờ từ bỏ sơ đồ ấy. Stones từng cân nhắc chuyện giải nghệ hè vừa qua, khi cơ thể liên tục phản bội ý chí.
Màn trình diễn toàn năng tại Tây Ban Nha là lời nhắc mạnh mẽ rằng khi khỏe mạnh, không có hậu vệ nào trên thế giới sánh được với Stones – người biết chính xác khi nào cần lùi, khi nào nên bước lên tham gia điều tiết.
Đầu tháng 10, Guardiola từng thử nghiệm Stones ở vị trí hậu vệ phải trước Monaco, cho phép anh bó vào giữa, nhưng mức độ tự do hôm đó không bằng trận gặp Villarreal. Khi đó, Nunes và Gvardiol bó vào trong tạo hàng thủ ba người cùng Rúben Dias, còn Stones chơi cao hơn, hợp cùng Nico Gonzalez ở tuyến giữa.
“Cậu ấy chơi rất thông minh và giúp ích nhiều cho đội,” Guardiola nói. “Tôi rất hài lòng – Stones từng cực kỳ quan trọng trong mùa ăn ba.”
Trong bối cảnh Rodri chấn thương, được CĐV Villarreal vinh danh trước trận, City phải tìm cách duy trì quyền kiểm soát và sự trôi chảy trong lối chơi. Nico Gonzalez tiếp tục được tin tưởng và chơi tốt, nhưng anh rời sân phút 57 do chấn thương bàn chân. Nếu Nico không kịp trở lại, Guardiola có thể phải kéo Stones lên đá tiền vệ trụ trong trận gặp Aston Villa sắp tới.
Ở hiệp một, Stones thể hiện khả năng giữ bóng, thoát pressing và chuyền đổi cánh chính xác – chìa khóa giúp City áp đảo. Guardiola đặc biệt hài lòng khi cả hai bàn thắng đều đến từ những pha lên bóng kiên nhẫn bên cánh phải.
“Chúng tôi cần sự kiên nhẫn để chọn đúng thời điểm phá vỡ tuyến phòng ngự,” Pep nói. “Tôi thích cách chúng tôi đưa bóng lên, rồi quay lại, rồi lại tiến lên – và chỉ chọn khoảnh khắc hợp lý để xuyên thủng.”
Không gì khiến Guardiola khó chịu hơn một đường chuyền vội vàng. Nhưng giờ đây, sự bình tĩnh của ông trên đường biên đang phản chiếu đúng hình ảnh đội bóng của mình – tự tin và kiểm soát.
John Stones giúp khôi phục thế cân bằng mà Man City từng đánh mất 12 tháng trước. Anh khó có thể đá liên tục trong vai trò nặng nhọc này, nhưng nếu Guardiola biết cách sử dụng đúng thời điểm, “con lắc người” 31 tuổi sẽ tiếp tục là chìa khóa cho tham vọng chinh phục mọi đấu trường của Man City.