Khi bạn đứng giữa biển người mặc áo sọc vàng-xanh navy tại sân Sukru Saracoglu, bạn không chỉ đang ở trong một sân vận động. Bạn đang ở tại Kadıkoy, phía Châu Á của Istanbul, trái tim của một "nền cộng hòa" bóng đá. Tiếng gầm của hàng chục nghìn người hâm mộ không chỉ là sự cổ vũ, đó là một lời tuyên thệ về lòng trung thành, một sự khẳng định về bản sắc.
Để hiểu được Fenerbahce, bạn phải hiểu được ngọn lửa của ngọn hải đăng đã đặt tên cho họ. DNA của họ được dệt nên từ niềm kiêu hãnh dân tộc và một mối liên kết không thể phá vỡ với lý tưởng của nền Cộng hòa Thổ Nhĩ Kỳ.
Ngọn hải đăng và tinh thần của những nhà ái quốc
Fenerbahce được thành lập vào năm 1907 bởi một nhóm thanh niên địa phương tại quận Kadıkoy. Trong một thời kỳ mà bóng đá ở Istanbul bị thống trị bởi các đội bóng của người Anh và Hy Lạp, việc thành lập một CLB của người Thổ Nhĩ Kỳ là một hành động mang tính ái quốc.
Cái tên của CLB, Fenerbahce, có nghĩa là "khu vườn ngọn hải đăng", được lấy cảm hứng từ ngọn hải đăng lịch sử nằm ở mũi đất của khu phố. Ngọn hải đăng đó đã trở thành biểu tượng đầu tiên của họ, một ánh sáng dẫn đường trong bóng đêm.
Nhưng DNA của CLB không chỉ được định hình bởi địa lý, mà còn bởi lịch sử. Trong Chiến tranh giành độc lập của Thổ Nhĩ Kỳ, Fenerbahce đã đóng một vai trò quan trọng. Sân vận động của họ được cho là đã bí mật được sử dụng làm nơi trung chuyển vũ khí cho các lực lượng kháng chiến.
Trận đấu đáng nhớ nhất trong lịch sử CLB, trận chung kết General Harrington Cup năm 1923, đã trở thành huyền thoại. Đối mặt với một đội bóng gồm các binh lính Anh trong lực lượng chiếm đóng, Fenerbahce đã giành chiến thắng 2-1, một chiến thắng mang ý nghĩa biểu tượng to lớn về sự kiên cường và niềm tự hào dân tộc.
Chính Mustafa Kemal Ataturk, người sáng lập ra nước Cộng hòa Thổ Nhĩ Kỳ hiện đại, cũng là một người hâm mộ CLB. Ông đã từng đến thăm trụ sở CLB vào năm 1918 và bày tỏ sự ngưỡng mộ của mình. Mối liên kết này đã gắn chặt Fenerbahce với lý tưởng của nền cộng hòa, mang lại cho họ biệt danh "Cumhuriyet" (Nền Cộng hòa). DNA của họ, do đó, là sự kết hợp của tinh thần ái quốc, tiên phong và một niềm kiêu hãnh dân tộc sâu sắc.
"Chim hoàng yến" và những người hùng dân tộc
Trên sân cỏ, DNA của Fenerbahce là một sự kết hợp giữa sức mạnh, niềm đam mê và kỹ thuật. Biệt danh nổi tiếng nhất của họ, "Sarı Kanaryalar" (Những chú chim hoàng yến), ra đời từ những năm 1940, để tôn vinh thủ môn huyền thoại Cihat Arman, người luôn mặc một chiếc áo len màu vàng rực rỡ và nổi tiếng với những pha bay lượn cứu thua ngoạn mục. Biệt danh này đã gói gọn lối chơi của họ: rực rỡ, đầy năng lượng và luôn có khả năng tạo ra những khoảnh khắc bùng nổ.
Lịch sử của Fenerbahce được xây dựng bởi những biểu tượng không chỉ vĩ đại về tài năng, mà còn là những người hùng dân tộc, những người thể hiện trọn vẹn tinh thần của CLB:
Lefter Kucukandonyadis: Được mệnh danh là "Ordinaryus" (Giáo sư), Lefter là một trong những huyền thoại vĩ đại nhất của CLB. Là một cầu thủ gốc Hy Lạp, ông là biểu tượng cho sự đa dạng và tinh thần cởi mở của Istanbul. Ông là một nghệ sĩ sân cỏ thực thụ, người đã ghi hơn 400 bàn thắng cho CLB.
Can Bartu: Một huyền thoại độc nhất vô nhị, người đã chơi cho Fenerbahce ở cả hai môn bóng đá và bóng rổ. Ông là cầu thủ Thổ Nhĩ Kỳ đầu tiên chơi một trận chung kết cúp châu Âu (với Fiorentina), Bartu là biểu tượng cho sự đa năng và đẳng cấp.
Alex de Souza: "Đội trưởng" người Brazil là một trong những cầu thủ nước ngoài được yêu mến nhất. Anh là một "số 10" cổ điển, một nhạc trưởng với kỹ thuật siêu việt và nhãn quan chiến thuật tuyệt vời. Anh là hiện thân cho khía cạnh hoa mỹ trong DNA của Fenerbahce. Bức tượng của anh được các CĐV dựng bên ngoài sân vận động là một minh chứng cho tình yêu vĩnh cửu mà họ dành cho anh.
Ngoài ra, nhiều danh thủ nổi tiếng như Robin Van Persie, Roberto Carlos hay Bonucci cũng từng khoác áo Fenerbahce
Di sản và trận derby Liên lục địa: Niềm kiêu hãnh của Châu Á
Di sản của Fenerbahce được thể hiện rõ nhất trong trận "Kıtalar Arası Derbi" (Trận derby Liên lục địa) với Galatasaray. Đây không chỉ là một trận đấu, nó là một cuộc chiến của hai nửa thành phố, hai châu lục và hai hệ tư tưởng. Galatasaray, ở phía Châu Âu, đại diện cho tầng lớp tinh hoa, mang ảnh hưởng của phương Tây. Fenerbahce, ở phía Châu Á, là biểu tượng của người dân, của niềm kiêu hãnh Anatolia.
Sân vận động Sukru Saracoglu, sân nhà của họ, là một pháo đài thực sự. Được đặt theo tên của một cựu chủ tịch CLB và cũng là cựu thủ tướng Thổ Nhĩ Kỳ, đây là CLB đầu tiên ở Thổ Nhĩ Kỳ sở hữu sân vận động của riêng mình. Bầu không khí tại đây, được tạo ra bởi một biển CĐV cuồng nhiệt, là một vũ khí đáng sợ, nơi mà bất kỳ đối thủ nào cũng phải e dè.
Cuối cùng, DNA của Fenerbahce là một sự kết hợp phức tạp giữa niềm tự hào dân tộc, tinh thần tiên phong của nền cộng hòa, và một niềm đam mê rực lửa như màu áo vàng của "Chim hoàng yến". Họ là một trong ba ông lớn của Istanbul, nhưng luôn tự hào về bản sắc riêng của mình. Người hâm mộ Fenerbahce là những người canh giữ di sản, là một phần của một cộng đồng khổng lồ, và kiêm trọng trách giữ gìn ngọn lửa của ngọn hải đăng sẽ không bao giờ tắt ở phía Châu Á của Istanbul.














