Khi thực hiện loạt bài, chúng tôi chỉ muốn nêu lên một vấn đề bức thiết hiện nay là chúng ta không thiếu những cơ sở vật chất hiện đại, khang trang dành cho thể thao. Nhất là khi được đăng cai SEA Games 22 năm 2003 và Đại hội thể thao trong nhà châu Á (AIG) năm 2009 hay các hoạt động thể thao lớn khác như Đại hội TDTT toàn quốc và Hội khỏe Phù Đổng, thì hàng loạt các công trình ở thủ đô Hà Nội, TP.HCM cũng như một số địa phương khác trong cả nước cũng mọc lên như nấm. Những công trình đó sau khi được sử dụng cho các ngày hội thể thao này, lẽ ra phải được bảo quản, bảo dưỡng để tiếp tục khai thác phục vụ cho các hoạt động TDTT lành mạnh của người dân và các giải thi đấu đỉnh cao khác, nhưng những cấp có trách nhiệm, những người được giao quản lý lại tìm cách “biến tướng” bằng những hoạt động ngoài thể thao, trái với tôn chỉ mục đích ban đầu. Họ viện lý do không có tiền để đầu tư tiếp, không được nhà nước chi ngân sách nên phải tìm cách chèo chống nuôi bộ máy bằng cách làm dịch vụ, cho thuê mặt bằng, bất chấp việc không đúng với công năng công trình. Từ đó nảy sinh ra chuyện khu liên hợp thể thao quốc gia nhưng quá nhếch nhác, công trình thi đấu tầm cỡ thì biến thành hội chợ, nhà tập bắn cung rút cuộc biến thành vũ trường...
![]() |
| Nhà hàng thủy sản ở cung thể thao dưới nước Khu liên hợp thể thao Mỹ Đình - Ảnh: Ngô Nguyễn |
![]() |
| Nhà thi đấu Phú Thọ biến thành Hội chợ - Ảnh: Đào Ngọc Thạch |
Thế nhưng, trừ một vài nơi nhanh chóng tìm biện pháp tháo gỡ như UBND TP.Đà Nẵng đã chỉ đạo sát sao ngành TDTT, hay Sở VH-TT-DL TP.HCM cũng rà soát lại tình trạng ở Nhà thi đấu Phú Thọ để kịp thời có những điều chỉnh hợp lý hơn, thì rất tiếc ngành TDTT T.Ư lại chưa có sự nhìn nhận đúng mức, phản ứng theo kiểu không thừa nhận trách nhiệm, thậm chí còn lên công luận phản ứng lại những nội dung đã đặt ra của loạt bài trên Thanh Niên. Khi chúng tôi đề nghị có cuộc phỏng vấn trực tiếp với người lãnh đạo cao nhất của ngành TDTT thì vị này liền từ chối, lên đến cấp cao hơn là Bộ VH-TT-DL cũng bắt gặp cái lắc đầu.
Sắp tới đây, với việc đăng cai ASIAD 2019, khi kinh phí đổ ra sẽ nhiều hơn con số 150 triệu USD, chắc chắn sẽ có một loạt công trình nữa được xây dựng mới. Từ thực tế của việc quản lý những cơ sở vật chất yếu kém này cũng như thái độ bất hợp tác của các quan chức có trách nhiệm của ngành TDTT T.Ư, liệu nguồn tiền đổ vào những công trình mới này có thực sự hiệu quả, hay tiếp tục lãng phí như những gì đã và đang diễn ra?
|
















