
Adam Wharton đang trở thành chủ đề được bàn luận nhiều tại Anh sau khi bị loại khỏi danh sách triệu tập mới nhất của HLV Thomas Tuchel. Giữa lúc những đoạn video về khả năng chơi bóng tuyệt đỉnh của anh lan truyền mạnh mẽ, câu hỏi đặt ra là: vì sao một tài năng như vậy lại không có chỗ trong đội tuyển quốc gia?
Đoạn video được Ngoại hạng Anh đăng tải cuối tuần qua cho thấy Wharton khởi động trước trận gặp Everton – một mình, lặng lẽ với quả bóng dưới chân, tập trung vào việc di chuyển và quan sát không gian. Cầu thủ 21 tuổi của Crystal Palace thể hiện thứ cảm quan chơi bóng hiếm thấy, khiến Jack Grealish – người ghi bàn thắng quyết định cho Man City hôm đó – phải thừa nhận: “Wharton mới là cầu thủ hay nhất trận.”
Crystal Palace sau đó tiếp tục lan tỏa hình ảnh của ngôi sao trẻ bằng đoạn clip anh xử lý bóng tinh tế trước Chelsea: một pha xoay người, phối hợp một-hai với Ismaila Sarr rồi tung ra đường chuyền xuyên tuyến hoàn hảo cho Mateta. Tất cả đều toát lên phong thái của một cầu thủ sinh ra để làm chủ trái bóng.
Thế nhưng, khi tuyển Anh ra sân gặp xứ Wales tại Wembley, Wharton chỉ có thể xem qua tivi chứng kiến Elliot Anderson gây ấn tượng. Trên băng ghế dự bị là những cái tên dày dạn kinh nghiệm như Jordan Henderson (35 tuổi) hay Ruben Loftus-Cheek – người đã bảy năm mới được gọi lại. Tuchel giải thích rằng Wharton “xứng đáng góp mặt” nhưng “đôi khi sự lựa chọn không dành cho tất cả”.
Cầu thủ của Palace chọn cách điềm tĩnh đón nhận. Anh nói rằng thời gian nghỉ sẽ giúp mình dành cho gia đình, đồng thời khẳng định: “Tháng sau vẫn còn đợt tập trung khác, và tôi sẽ trở lại.”
Tuy nhiên, nhiều người tin rằng nguyên nhân sâu xa hơn là vấn đề thể chất – rằng tiền vệ sinh năm 2004 không đủ “cơ bắp” để đáp ứng yêu cầu pressing cường độ cao của Tuchel.
Sự hoài nghi đó không mới. Khi còn khoác áo Blackburn Rovers, anh từng bị đánh giá là “mảnh khảnh, thiếu sức mạnh”. Một số tuyển trạch viên cho rằng Wharton là kiểu “Champions League khi có bóng, Conference League khi không có bóng”. Dẫu vậy, thời gian đã chứng minh điều ngược lại: cầu thủ trẻ này đang làm chủ tuyến giữa của Crystal Palace và trở thành một trong những tiền vệ sáng giá nhất Ngoại hạng Anh.

Cựu HLV Tony Mowbray từng gọi Wharton là “thiên tài”, người có tư duy vượt xa tuổi tác. Anh không chỉ chuyền chính xác mà còn tạo ra những đường bóng táo bạo, dám mạo hiểm để mở ra cơ hội. Với cầu thủ 21 tuổi, chuyền ngang không phải mục tiêu – điều anh thích là những pha “đâm” qua tuyến giữa, phá vỡ cấu trúc đối thủ chỉ bằng một cú chạm.
Wharton chơi bóng bằng trí tuệ, bằng nhịp điệu và cảm giác. Anh “quét” sân liên tục trước khi nhận bóng, chỉ cần một đến hai chạm để phát động tấn công, khiến đối phương gần như không thể pressing hiệu quả. Dữ liệu thống kê cho thấy hơn 60% số đường chuyền của Wharton được thực hiện ngay trong một giây sau khi nhận bóng – minh chứng cho tốc độ tư duy phi thường.
Trong thời đại mà bóng đá chú trọng sức mạnh và thể hình, sao Palace đại diện cho một mẫu cầu thủ khác: tinh tế, sáng tạo và đầy bản lĩnh. Nếu tuyển Anh muốn chơi thứ bóng đá kiểm soát và thông minh, họ cần những người như anh. Như chính Mowbray từng nói: “Wharton không chỉ là một tiền vệ, cậu ấy là một nghệ sĩ với trái bóng.”