
Sự trở lại của Jude Bellingham sau chấn thương vai đang mang đến một cơn đau đầu chiến thuật thực sự cho HLV Xabi Alonso. Không ai có thể phủ nhận tài năng thế hệ của tiền vệ người Anh, một sự hiện diện đầy uy lực và là lá bùa hộ mệnh trên sân. Tuy nhiên, màn trình diễn của Real Madrid trong thời gian gần đây lại đặt ra một câu hỏi gai góc: Liệu Bellingham có nên mặc định trở lại đội hình chính, ngay cả khi điều đó đồng nghĩa với việc gạt Franco Mastantuono lên ghế dự bị?
Câu trả lời, dựa trên những bằng chứng xác đáng, là không. Việc hy sinh Mastantuono để dọn đường cho Bellingham có thể phá vỡ sự cân bằng và tia lửa sáng tạo mà Real Madrid đã dày công xây dựng trong những tuần qua. Thực tế cho thấy, tài năng trẻ người Argentina không phải là người nên bị hy sinh, và có ba lý do chính để khẳng định điều này.
Đầu tiên là những đóng góp không mệt mỏi cho mặt trận phòng ngự. Kỷ luật chiến thuật của Mastantuono là điều hiếm thấy ở một cầu thủ tuổi teen, và càng đặc biệt hơn khi anh chơi ở vị trí tiền đạo cánh trong bộ ba tấn công cùng Vinicius Jr. và Kylian Mbappe. Mỗi khi Real Madrid bị buộc phải lùi sâu, Mastantuono thường là người đầu tiên trong số các tiền đạo lùi về vị trí và tham gia pressing. Những con số thống kê đã chứng minh cho điều đó. Chỉ trong 405 phút tại La Liga, anh đã có 17 lần thu hồi bóng, ngang bằng với thành tích của Mbappe dù chơi ít hơn tới 295 phút.
Năng lượng làm việc đó cho phép các hậu vệ biên của Real Madrid dâng cao tấn công, với sự tự tin rằng họ sẽ không bị hở sườn trong các tình huống phản công. Nếu không có Mastantuono, hành lang cánh phải trở nên cực kỳ mong manh. Việc loại bỏ anh sẽ buộc một người khác, hoặc tiền vệ trung tâm hoặc hậu vệ phải, phải gánh vác gánh nặng phòng ngự đó, làm xô lệch cấu trúc mà Alonso đã cẩn thận xây dựng.

Thứ hai, Mastantuono là mối đe dọa tấn công chủ lực bên cánh phải. Những con số thống kê của anh có thể chưa thực sự lấp lánh, nhưng tác động của anh lại thể hiện rõ trong cách đối thủ phải bố trí phòng ngự. Khả năng đi bóng, kiểm soát và những pha chạy không ngừng nghỉ của thần đồng 18 tuổi này buộc các hậu vệ trái đối phương phải lùi sâu, qua đó tạo ra những khoảng trống quý giá cho các tiền vệ và tiền đạo bó vào trong.
Trước những hàng phòng ngự lùi sâu và nhỏ gọn, khả năng một đối một của Mastantuono chính là chìa khóa để phá vỡ kết cấu và giữ cho hàng công luôn khó lường. Anh kéo dãn đội hình đối phương theo cách mà Bellingham, người có xu hướng tự nhiên bị hút vào khu vực trung tâm, đơn giản là không làm được. Những con số không thể đo đếm hết mức độ nguy hiểm mà Mastantuono tạo ra mỗi khi anh cô lập hậu vệ đối phương và đột phá.
Cuối cùng, một trong những đóng góp bị đánh giá thấp nhất của Mastantuono là cách anh tạo ra không gian cho đồng đội. Bằng cách luôn bám biên phải, anh kéo dãn hàng thủ đối phương theo chiều ngang. Điều này tạo ra các "hành lang trong" (half-space), nơi những cầu thủ như Bellingham, Federico Valverde hay thậm chí là Mbappe có thể khai thác bằng những pha xâm nhập từ trung lộ. Loại bỏ Mastantuono sẽ khiến đội hình của Real Madrid bị thu hẹp, trở nên dễ đoán và dễ bị kiềm tỏa hơn.
Xabi Alonso không cần phải xem đây là bài toán "Jude hay Franco". Nhiệm vụ thực sự là tìm ra một hệ thống có thể phát huy tối đa khả năng của cả hai, có lẽ bằng cách kéo Bellingham chơi lùi sâu hơn một chút hoặc xoay vòng một cách thông minh. Mastantuono đã giành được vị trí của mình không phải bằng sự thổi phồng, mà bằng những màn trình diễn ổn định, vị tha giúp cả đội bóng trở nên tốt hơn. Việc loại bỏ anh chỉ để nhường chỗ cho Bellingham sẽ là một bước lùi về mặt chiến thuật.