![]() |
| Bộ ba Forlan-Cavani-Suarez hóa ra chỉ mạnh trên lý thuyết |
Trận bán kết hôm qua, xét về khả năng phá lối chơi, Uruguay làm không tồi. Chính nhờ lối đá quyết liệt, họ khiến Brazil không thể triển khai bóng như ý muốn và có hiệp đấu dở nhất từ đầu giải. Thậm chí nếu Forlan tỉnh táo hơn trong quả phạt đền, Uruguay đã có thể mở tỉ số.
Chính vì phung phí những cơ hội như vậy, Uruguay thất bại. Họ giành lợi thế ban đầu nhờ tâm lý thoải mái, sự am hiểu đối thủ và nền tảng thể lực tốt, đặc biệt của tuyến tiền vệ. Nhưng ở những thời khắc quyết định, họ không tận dụng được cơ hội. Ngoài quả phạt đền, ít nhất 2 lần Forlan xử lý cá nhân để các cơ hội trôi qua. Cavani cũng có nhiều pha bóng đẹp nhưng đều phung phí.
Có thể bị “đơ” trong những phút đầu, nhưng về khả năng tận dụng thời cơ, Brazil vượt trội đối thủ. Bàn thắng của Fred đến sau pha bóng nguy hiểm duy nhất Brazil tạo được trong hiệp một: Neymar thoát xuống sau đường chuyền dài, sút bóng đập người Muslera bật ra và Fred ghi bàn. Rất đơn giản. Bàn thứ hai đến từ pha phạt góc, thậm chí còn… chẳng có gì đáng nói.
Phản công theo bản năng
Sau khi thắng trận bán kết lượt đi Champions League 2009-10 trước Barcelona, Jose Mourinho nói về lối chơi phòng ngự phản công của Inter, rằng cứ mỗi lần đội ông cướp bóng từ Barca, cầu thủ đội xanh-đen sẽ có ít nhất 5 phương án xử lý khác nhau. Inter chỉ kiểm soát bóng chừng 30% thời lượng trận ấy, nhưng vẫn thắng Barca 3-1.
Tuyển Uruguay không có tính tổ chức cao như thế. Ngay từ trận gặp Tây Ban Nha, đội bóng của ông Tabarez đã thể hiện rằng, họ phòng ngự bằng cách chơi rắn và phản công theo bản năng.
Vì chỉ phản công theo bản năng, nên Uruguay không có “5 phương án” như Mourinho nói. Bóng được phất cho Cavani, Suarez hoặc Forlan, mặc cho ba anh tự biên tự diễn. Cả hệ thống chơi của Uruguay không đủ linh hoạt để biến những pha bóng như vậy trở nên đáng sợ.
Hôm qua, Cavani ghi được 1 bàn, bàn duy nhất của anh từ đầu giải, sau một pha lộn xộn rất may mắn. Các bàn thắng của Forlan trong trận gặp Nigeria là thành quả từ nỗ lực cá nhân, không phải hiệu quả từ một pha phối hợp bài bản. Tương tự với Suarez: Hai bàn trước Tahiti quá yếu chẳng nói lên điều gì. Bàn thắng trước Tây Ban Nha đến từ pha bóng chết.
Hãy thực dụng như Brazil
Một đội bóng thực dụng là đội bóng đề ra được mục tiêu và bằng mọi cách, đi đến mục tiêu ấy, theo những phương án ngắn nhất được vạch ra. Brazil là một đội thực dụng.
Không thể gọi Uruguay là một đội bóng thực dụng. Họ có mục tiêu là ghi bàn, là phá lối chơi. Nhưng họ không có phương án cụ thể để đi đến mục tiêu ấy.
Nếu được đặt vào một tập thể châu Âu có tính tổ chức cao, có các kế hoạch tác chiến cụ thể trong từng trận, Suarez và Cavani sẽ phối hợp được với nhau, sẽ biết mình phải làm gì trên sân để phát huy hiệu quả tối đa.
Nhưng đặt trong tập thể vô chiêu, vô tổ chức như Uruguay, họ chỉ chạy theo lý trí mách bảo và phối hợp được chăng hay chớ, dễ dàng bị phong tỏa.
Đó là lý do Uruguay thất bại. Họ tự nhận mình là thực dụng, nhưng hóa ra, lại chưa đạt đến tầm của lối chơi ấy.
|















