
Thắng Nepal, nhưng tuyển Việt Nam để lộ quá nhiều vấn đề
Trước đối thủ kém tới 62 bậc trên bảng xếp hạng FIFA, tuyển Việt Nam chỉ có thể ghi được một bàn và thường xuyên đánh mất thế chủ động trong hiệp hai. Cách vận hành trận đấu của thầy trò Kim Sang-sik cho thấy một vấn đề rõ rệt: đội bóng chỉ biết tấn công dồn dập theo quán tính, thiếu hoàn toàn khả năng điều tiết nhịp độ và kiểm soát trận đấu.
Lối đá “một nhịp” giúp Việt Nam áp đảo lúc đầu, nhưng nhanh chóng trở thành con dao hai lưỡi khi Nepal bắt bài các pha xuống biên. Không có phương án xoay chuyển, các cầu thủ tự đẩy mình vào thế bế tắc và phải gồng mình bảo vệ tỷ số mong manh ở cuối trận.
Điều đáng lo hơn nằm ở tinh thần và cấu trúc lối chơi. Sau thời Hoàng Đức, Quang Hải hay Tuấn Anh, đội hình hiện tại dường như thiếu hẳn một “bộ não” kiểm soát trung tuyến và một thủ lĩnh biết điều chỉnh nhịp độ. Trên sân, không ai thật sự cầm nhịp, không ai đủ khả năng tạo ra những đường chuyền mở khóa hàng thủ – hệ quả là thế trận rời rạc, mạnh ai nấy đá.
Chuyên gia Đoàn Minh Xương đã thẳng thắn nhận định: “Đây là giai đoạn chuyển giao khó khăn nhất của tuyển Việt Nam trong nhiều năm. Lứa trẻ có tiềm năng, nhưng chưa đủ chín để thay thế lớp đàn anh.” Khoảng cách về tư duy và bản lĩnh thi đấu khiến đội tuyển mất sự ăn khớp cần thiết, đặc biệt ở các tuyến giữa và hàng công.
Giờ đây, Kim Sang-sik phải đứng giữa ngã rẽ: hoặc tiếp tục kiên định với con đường trẻ hóa, chấp nhận những va vấp để xây nền dài hạn, hoặc tìm cách “vá” bằng các cựu binh nhằm đảm bảo thành tích trước mắt. Cả hai lựa chọn đều tiềm ẩn rủi ro, nhất là khi AFF Cup 2026 và Asian Cup 2027 đang cận kề.
Trận đấu với Nepal, dù là một chiến thắng, lại giống như lời cảnh báo đầu tiên. Nếu không thay đổi cách chơi, xây dựng lại hệ thống và tìm ra người dẫn dắt lối chơi, bóng đá Việt Nam rất dễ rơi vào vòng lặp – nơi kết quả không còn phản ánh đúng thực lực.