
HLV Maresca là người chịu trách nhiệm đầu tiên khi Chelsea phải chia điểm với Palace.
Công bằng mà nói, Chelsea không hề chơi tệ. Họ kiểm soát thế trận, đặc biệt là trong hiệp hai, đẩy lùi Crystal Palace về phần sân nhà và tạo ra một sức ép nghẹt thở. Vấn đề của họ không nằm ở ý đồ chiến thuật, mà ở sự thiếu đồng bộ giữa chiến thuật và con người thực thi nó. Suốt 90 phút, Chelsea đã tung ra tới 29 quả tạt, một con số cho thấy ý đồ tấn công biên và "bơm" bóng vào vòng cấm là vô cùng rõ ràng. Đây là một phương án hợp lý để xuyên phá một hàng phòng ngự lùi sâu, được tổ chức chặt chẽ với ba trung vệ cao to của đội khách. Nhưng nghịch lý thay, người được giao trọng trách lĩnh xướng hàng công, điểm đến của những quả tạt ấy, lại là Joao Pedro.
Joao Pedro là một tiền đạo tài năng, kỹ thuật, có khả năng xoay xở và dứt điểm tốt trong không gian hẹp. Phong độ ghi bàn ấn tượng của anh trong mùa hè là lý do chính đáng để Maresca đặt niềm tin. Tuy nhiên, trước bức tường phòng ngự vạm vỡ của Palace, những phẩm chất đó trở nên vô nghĩa. Pedro hoàn toàn bị "nuốt chửng" giữa vòng vây của các trung vệ đối phương, anh thiếu hẳn sức mạnh thể chất và khả năng không chiến để trở thành một điểm đến uy hiếp từ các đường tạt bóng. Hệ quả là 29 quả tạt của Chelsea chỉ có 6 lần tìm đến đúng địa chỉ, một tỷ lệ thành công vỏn vẹn 21% nói lên sự lãng phí và lạc lõng trong cách vận hành tấn công. Chelsea có kế hoạch, nhưng họ lại chọn sai người thực hiện kế hoạch đó.
Trong khi Pedro vật lộn trên sân, Liam Delap, mẫu trung phong cổ điển với thể hình lý tưởng, khả năng tì đè và không chiến vượt trội, lại phải ngồi trên băng ghế dự bị. Phải đến khi trận đấu chỉ còn 20 phút, Maresca mới tung anh vào sân. Quãng thời gian ngắn ngủi đó không đủ để Delap tạo ra phép màu, nhưng sự hiện diện của anh ngay lập tức mang lại một cảm giác khác biệt. Chelsea bỗng có một mục tiêu rõ ràng hơn cho những quả tạt, một phương án tấn công trực diện hơn. Điều này càng làm nổi bật sai lầm của Maresca: ông đã quá tin vào phong độ mà bỏ qua sự phù hợp về mặt chiến thuật. Bóng đá đỉnh cao đòi hỏi sự linh hoạt, và trước một đối thủ chủ động phòng ngự số đông như Palace, một "số 9" giàu sức mạnh như Delap rõ ràng là lựa chọn tối ưu hơn.

Lẽ ra tân binh Delap với sức trẻ và thể lực tốt nên được ra sân từ đầu.
Đáng tiếc hơn, việc sử dụng Delap từ đầu không có nghĩa là phải hy sinh Joao Pedro. Một phương án khả dĩ hơn rất nhiều là để Delap đá cắm, còn Pedro có thể được kéo dạt sang cánh trái, thay thế cho tân binh Jamie Gittens đã có một trận ra mắt mờ nhạt. Kịch bản này sẽ là một giải pháp “hai trong một” hoàn hảo: vừa tận dụng được khả năng làm tường, không chiến của Delap để tối ưu hóa lối chơi tạt cánh, vừa giữ được một cầu thủ đang có phong độ cao như Pedro trên sân ở một vị trí cho phép anh phát huy khả năng đi bóng và tạo đột biến.
Một trận hòa ở vòng đấu đầu tiên chưa phải là thảm họa, nhưng nó là một lời cảnh tỉnh đắt giá. Trong bối cảnh Chelsea đã đầu tư mạnh mẽ, mỗi điểm số bị đánh rơi trên sân nhà trước những đối thủ bị đánh giá thấp hơn đều là một sự lãng phí. Vòng đấu tới, Chelsea sẽ hành quân đến sân của West Ham, một đội bóng cũng có xu hướng chơi phòng ngự kỷ luật với hệ thống ba trung vệ. Đây sẽ là bài kiểm tra thực sự cho khả năng rút kinh nghiệm và sửa sai của Enzo Maresca. Liệu ông có đủ dũng cảm để thay đổi, trao cơ hội đá chính cho Delap và xây dựng một hàng công cân bằng hơn? Nếu không, kịch bản cầm bóng vượt trội nhưng tấn công bế tắc rất có thể sẽ lặp lại. Sự lựa chọn nhân sự ở trận đấu tới sẽ không chỉ quyết định kết quả, mà còn cho thấy bản lĩnh và tầm nhìn của một nhà cầm quân đang gánh trên vai kỳ vọng khổng lồ.