
Trong thế giới bóng đá đỉnh cao, hiếm khi một cầu thủ, đặc biệt là một thủ môn kỳ cựu và được tôn trọng như Thibaut Courtois, lại đưa ra những nhận xét thẳng thắn và sâu sắc về chính đội bóng của mình ngay sau một thất bại đau đớn.
Nhưng sau trận thua trước Arsenal tại Champions League, những lời của Courtois không chỉ đơn thuần là sự bộc phát thất vọng, mà còn như một "bản chụp X-quang" chính xác, lột tả gần như toàn bộ những vấn đề nan giải mà Real Madrid đã và đang đối mặt trong suốt mùa giải.
Phát biểu của anh, dù cố gắng không chỉ đích danh ai, đã vẽ nên một bức tranh rõ ràng về một nhà vô địch châu Âu đang loay hoay tìm lại bản sắc và sự ổn định.
Điểm cốt lõi đầu tiên mà Courtois chỉ ra là sự thiếu vắng một lối chơi tập thể mạch lạc và sự phụ thuộc quá lớn vào khoảnh khắc lóe sáng của các cá nhân trên hàng công.
"Chúng ta không thể luôn chờ đợi 4 cầu thủ trên hàng công rê qua 3 người và ghi bàn đẳng cấp, Real cần tấn công và phòng ngự tốt hơn như một đội," lời nói của Courtois không chỉ là một lời phàn nàn, mà là sự thừa nhận về một thực trạng đáng buồn.
Sự ra đi của Toni Kroos, nhạc trưởng đã định hình lối chơi của Real Madrid trong cả một thập kỷ cùng với Luka Modric, đã để lại một khoảng trống mênh mông về khả năng kiểm soát và điều tiết trận đấu.
HLV Carlo Ancelotti, dù thừa nhận cần phải "chơi kiểu khác", dường như vẫn chưa tìm ra được công thức phù hợp. Hàng tiền vệ với những cái tên đầy sức mạnh và năng lượng như Valverde, Tchouameni, Camavinga lại thiếu đi sự tinh tế và khả năng tạo ra các cơ hội một cách bài bản, tự nhiên.
Hệ quả là Real Madrid thường xuyên rơi vào bế tắc, trông chờ vào nỗ lực cá nhân của Mbappe, Vinicius hay Rodrygo – những người lại không duy trì được phong độ đỉnh cao ở giai đoạn quyết định. Courtois đã đúng khi nhấn mạnh rằng, khi các ngôi sao bị kèm chặt, chỉ có lối chơi tập thể mới tạo ra sự khác biệt.
Vấn đề thứ hai được Courtois đề cập trực diện là sự thiếu vắng một phương án tấn công đa dạng, cụ thể là một tiền đạo cắm kiểu mẫu như Joselu. "Chúng tôi tạt bóng nhiều nhưng năm nay không có một Joselu, một tiền đạo bẩm sinh ở trên đó."
Việc để Joselu ra đi và thay bằng một Endrick trẻ trung nhưng chưa được tin tưởng hoàn toàn, đồng thời không có khả năng không chiến tương tự, đã khiến Real Madrid mất đi một "kế hoạch B" quan trọng.

Mùa giải đã chứng minh, trong những thời điểm lối chơi chính bế tắc, sự hiện diện của một trung phong có khả năng làm tường, không chiến và chớp thời cơ trong vòng cấm là vô cùng quý giá.
Thống kê 33 quả tạt không dẫn đến một cú sút trúng đích nào trong trận lượt về với Arsenal là minh chứng đau đớn cho sự thiếu hiệu quả và thiếu lựa chọn trong cách tiếp cận khung thành đối phương của Real Madrid. Khi không thể xuyên phá bằng kỹ thuật cá nhân, đội bóng cũng thiếu đi vũ khí từ những quả tạt bổng đơn giản nhưng tiềm ẩn nguy hiểm.
Điểm thứ ba, và có lẽ là nhức nhối nhất, là sự thiếu cân bằng trầm trọng trong lối chơi, thể hiện qua khả năng phòng ngự có tổ chức và cường độ hoạt động của toàn đội.
Courtois khéo léo ca ngợi Arsenal là "đội phòng ngự tốt, có tổ chức, các tiền đạo cánh, tiền đạo cắm đều lùi về," nhưng ẩn ý sâu xa là chỉ ra chính những yếu điểm của Real Madrid.
Chính Ancelotti cũng nhiều lần thừa nhận đội bóng "chưa tìm được sự cân bằng". Việc các cầu thủ tấn công không tích cực tham gia phòng ngự, để lại khoảng trống lớn cho đối phương khai thác, đã trở thành hình ảnh quen thuộc.
Sự chênh lệch về quãng đường di chuyển lên tới hơn 21km so với Arsenal qua hai lượt trận là một con số biết nói, phơi bày sự thua sút về cường độ hoạt động và kỷ luật chiến thuật của đội bóng Hoàng gia so với một đối thủ được tổ chức bài bản. Real Madrid có thể sở hữu nhiều ngôi sao, nhưng họ chưa vận hành như một cỗ máy phòng ngự - tấn công đồng bộ.
Cuối cùng, Courtois kêu gọi sự tự kiểm điểm cá nhân: "Mỗi người cần nhìn vào gương và nghĩ xem mình có thể làm gì tốt hơn... Mọi người cần tự phê bình."
Đây là sự thừa nhận rằng, bên cạnh những vấn đề về hệ thống và chiến thuật, phong độ sa sút của đa số các cầu thủ so với mùa giải trước cũng là một yếu tố quan trọng.
Từ những trường hợp đáng báo động như Vinicius hay Camavinga, đến cả những người luôn nỗ lực như Bellingham hay Valverde cũng không đạt được hiệu quả tối đa, có thể do phải thích ứng với những thay đổi vai trò liên tục. Một đội bóng mạnh không chỉ cần chiến thuật tốt mà còn cần các cá nhân đạt phong độ cao và ổn định.