![]() |
Nguyễn Đình Cương (số 316) lúc còn tung hoành trên đường chạy. Ảnh: Dũng Phương |
Vô địch SEA Games, giữ kỷ lục Đông Nam Á, cầm cờ cho đoàn thể thao Việt Nam ở Olympic Bắc Kinh 2008… là tất cả những kỷ niệm đáng nhớ, đáng tự hào của Đình Cương. Đáng kể hơn, trong giới VĐV điền kinh, Cương được ví là “người lót đường vĩ đại”, trước chấp nhận hy sinh thành tích cá nhân để đàn anh Lê Văn Dương giữ uy thế cho điền kinh Việt Nam ở đấu trường khu vực, sau chịu làm “quân xanh” để nâng bước đàn em Trương Thanh Hằng thăng hoa ở sân chơi châu Á, tiếp cận thành tích Olympic.
Nói như HLV Hồ Thị Từ Tâm: “Kiếm được VĐV bản lĩnh và chịu hy sinh bản thân vì đồng nghiệp như Đình Cương không dễ chút nào. Cậu ấy chính là tấm gương cho nhiều thế hệ đàn em sau này noi theo”. Ngày Cương rời đội tuyển, nhiều đồng đội đã chạnh buồn. Ở tổ cự ly trung bình của HLV Từ Tâm, các đàn em đã quen với sự dẫn dắt của người đội trưởng mẫn cán ấy.
Giờ đây, khi Đình Cương khép lại nghiệp chạy ở tuổi 32, để bước lên một tầm cao hơn là làm thầy, giới chức điền kinh lại hy vọng, sớm thôi, sẽ lại xuất hiện một Nguyễn Đình Cương nhiệt huyết và năng động đến cùng trong cuộc chạy đua tìm kiếm và bồi dưỡng nhân tài cho điền kinh Việt Nam…