1 - Ảnh hưởng bởi Quy tắc Lợi nhuận và Bền vững
Câu chuyện về sự thay đổi chiến lược của Newcastle bắt đầu từ thực tế tài chính tàn khốc. Nếu Newcastle muốn tái hợp với người cũ Elliot Anderson, một thương vụ nhận được rất nhiều sự ủng hộ từ nội bộ đội bóng, cái giá phải trả sẽ cực kỳ đắt đỏ. Nottingham Forest đã đưa ra thông điệp cứng rắn: mức giá khởi điểm phải là con số 100 triệu bảng.
Đây là mức giá điên rồ? Chắc chắn. Thế nhưng nó phản ánh chính xác cái gọi là số tiền khổng lồ mà các CLB phải chi trả cho những tài năng đã được kiểm chứng tại giải đấu khắc nghiệt nhất hành tinh.
Anderson là một cầu thủ tuyệt vời, nhưng doanh thu thương mại của Newcastle vẫn đang tụt hậu so với nhóm Big Six. Việc duy trì một mô hình tuyển dụng dựa trên việc mua lại những cầu thủ đã thành danh như vậy sẽ nhanh chóng đẩy Newcastle vào vùng nguy hiểm của Quy tắc Lợi nhuận và Bền vững (PSR).
Nội bộ Newcastle hoàn toàn ý thức được điều này. Giám đốc thể thao Ross Wilson hiện đang gánh vác trọng trách nặng nề: chuyển đổi chính sách chuyển nhượng sang trạng thái cân bằng. Một mặt vẫn đáp ứng nhu cầu ngắn hạn, mặt khác phải dấn thân vào các thị trường mới nổi, chấp nhận rủi ro có tính toán để khai quật những ngôi sao của tương lai trước khi giá trị của họ bùng nổ.
2 - Newcastle thay đổi kế hoạch chuyển nhượng
Eddie Howe, thuyền trưởng của Newcastle, có thể không hài lòng với định kiến rằng ông chỉ thích dùng hàng Anh. Thực tế, Howe rất thành công khi tích hợp các ngôi sao ngoại quốc như Sandro Tonali, Bruno Guimaraes và Alexander Isak, biến họ thành trụ cột không thể thay thế.
Tuy nhiên, nhìn vào hoạt động chuyển nhượng mùa hè vừa qua, có thể thấy Newcastle vẫn ưu tiên những cầu thủ có kinh nghiệm tại 5 giải vô địch quốc gia hàng đầu châu Âu. Trong giới tuyển trạch, Newcastle được định vị là kẻ đi săn ở thượng tầng, tức là thà mua đắt những cầu thủ đã được kiểm chứng còn hơn đầu tư vào những viên ngọc thô. Ngoại lệ duy nhất và đáng khen ngợi là Yankuba Minteh, nhưng Chích chòe cần nhiều hơn những thương vụ như thế để xây dựng một mô hình kinh doanh cầu thủ bền vững.
Mặc dù đã bán Alexander Isak với mức giá kỷ lục, số tiền này không phải là cây đũa thần giải quyết mọi vấn đề về Công bằng tài chính (FFP).
Các khoản chi tiêu lớn, cộng với các điều khoản phụ phí và thưởng cho lòng trung thành trong các hợp đồng mới, vẫn khiến Newcastle chịu áp lực lớn về PSR. Nói một cách thẳng thắn: Mua một tuyển thủ Anh trị giá 100 triệu bảng như Anderson sẽ buộc họ phải bán bớt trụ cột khác, trừ khi họ kích hoạt được những đòn bẩy tài chính mới.
3 - Newcastle săn đón thần đồng Hà Lan, Kees Smit
Dấu hiệu rõ ràng nhất cho sự thay đổi chiến lược này là sự quan tâm đặc biệt của Newcastle dành cho Kees Smit, tiền vệ 19 tuổi đang khoác áo AZ Alkmaar.
Smit hiện là cái tên được săn đón bởi hàng loạt ông lớn tại châu Âu. Việc Newcastle nhảy vào cuộc đua giành chữ ký của cầu thủ trẻ này mang dáng dấp của một hướng đi mới: Đây là một cầu thủ đầu tư cho tương lai.
Đầu tư vào Smit là đầu tư vào tiềm năng tăng giá phi mã trong tương lai, thay vì trả tiền cho phong độ hiện tại.
Nếu thương vụ này thành công, nó sẽ đánh dấu cột mốc quan trọng trong việc Newcastle dám bước ra khỏi vùng an toàn để cạnh tranh trực tiếp với các lò đào tạo danh tiếng khác tại lục địa già.
4 - Newcastle hướng về Nam Mỹ
Bên cạnh châu Âu, mỏ vàng Nam Mỹ đang là nơi Newcastle hoạt động tích cực nhất. Steve Nickson, Trưởng bộ phận tuyển trạch, đã dày công xây dựng một mạng lưới quan hệ rộng khắp tại Brazil.
Mục tiêu cụ thể nhất hiện nay là Rayan, tiền đạo 19 tuổi đầy thú vị của Vasco da Gama. Xét về thành tích: Rayan đã ghi 12 bàn tại giải VĐQG Brazil. Anh được CLB chủ quản hét giá khoảng 25 triệu bảng.
Câu hỏi đặt ra là: Liệu Newcastle có thực sự dám mạo hiểm? Trong quá khứ gần, họ thường chỉ dừng lại ở mức quan tâm mà không dám xuống tiền dứt khoát.
Năm ngoái, Newcastle đã tiếp cận đại diện của Victor Reis (khi đó thuộc Palmeiras) và Franco Mastantuono (River Plate). Một bản kế hoạch chi tiết đã được trình bày cho cả hai cầu thủ từ rất sớm, trước cả khi các CLB tinh hoa của châu Âu nhập cuộc. Đặc biệt, Reis đã phản hồi rất tích cực với lời đề nghị từ Newcastle.
Tuy nhiên, kết cục lại là sự tiếc nuối. Eddie Howe luôn được cập nhật tình hình tài chính hàng tháng, và những lo ngại về vi phạm luật lợi nhuận đã ngăn cản các thỏa thuận này.
Kết quả, Manchester City và Real Madrid đã nhanh tay hớt tay trên những tài năng này, để lại bài học đắt giá cho đội ngũ tuyển trạch tại St James' Park.
5 - Tầm nhìn của PIF
Một năm sau những thất bại trên thị trường chuyển nhượng, bầu không khí tại Newcastle đã thay đổi. Có sự lạc quan về bộ ba quyền lực mới: Giám đốc thể thao Ross Wilson, CEO David Hopkinson và HLV Eddie Howe.
Tuy nhiên, tham vọng của giới chủ Ả Rập (PIF) còn lớn hơn thế. Thống đốc PIF, ông Yasir Al-Rumayyan, được cho là một người cực kỳ hâm mộ mô hình mạng lưới bóng đá của Red Bull.
PIF nhìn thấy tiềm năng to lớn trong việc áp dụng cấu trúc đa CLB. Các cầu thủ trẻ sẽ được chiêu mộ và gửi đến các CLB vệ tinh để rèn giũa, tránh xa áp lực khủng khiếp tại chảo lửa St James' Park.
Tại đây, họ hoặc sẽ được phát triển để sẵn sàng cho đội một Newcastle, hoặc được bán đi để thu lợi nhuận.
Dù mô hình đa CLB vẫn là một khát vọng dài hạn, nhưng trong ngắn hạn, Newcastle đang nỗ lực xác định các CLB đối tác có cùng triết lý và phong cách chơi bóng. Một dự án dữ liệu lớn nhằm cải thiện chiến lược cho mượn cầu thủ đã được khởi động từ năm ngoái.
Trường hợp của Antonio Cordero, cầu thủ được cho mượn nhưng gặp khó khăn trong việc tìm kiếm thời gian thi đấu tại CLB Bỉ KV Westerlo trở thành minh chứng cho thấy Newcastle vẫn còn rất nhiều việc phải làm để hoàn thiện hệ thống này.
Newcastle United đang đứng trước ngã rẽ quan trọng. Việc chi 100 triệu bảng cho những ngôi sao như Elliot Anderson không còn là giải pháp khả thi về mặt tài chính. Tương lai của Chích chòe phụ thuộc vào khả năng đãi cát tìm vàng tại các thị trường mới nổi như Brazil hay Hà Lan, và khả năng xây dựng một hệ thống vệ tinh hiệu quả.












