Leeds đánh bại Chelsea 3-1 dù đã thua 4 trận liên tiếp trước đó và đứng ở nhóm cuối.
Chelsea hành quân đến Elland Road với mục tiêu giành trọn 3 điểm để tiếp tục cuộc đua bám đuổi nhóm dẫn đầu Premier League. Thế nhưng, thay vì một màn trình diễn cho thấy sự quyết tâm trở lại, The Blues rời sân trong thất vọng sâu sắc sau thất bại 1-3 trước Leeds United – một kết quả phơi bày sự mong manh chưa thể khắc phục và tái hiện nỗi ám ảnh kéo dài nhiều thập kỷ tại “hiểm địa” này.
Bầu không khí dày đặc áp lực từ các khán đài Elland Road đã ảnh hưởng trực tiếp đến cách nhập cuộc của Chelsea. Đội bóng của Enzo Maresca tỏ ra lúng túng ngay từ những phút đầu, đặc biệt khi Leeds triển khai những pha pressing tầm cao quen thuộc. Một khi tuyến giữa bị đánh vỗ mặt và khoảng cách giữa các vị trí không được tổ chức tốt, hàng thủ của Chelsea lập tức rơi vào trạng thái báo động.
Mất Moises Caicedo do án treo giò là một tổn thất lớn. Andrey Santos được trao cơ hội nhưng chưa đạt đến tầm ảnh hưởng cần thiết ở một trận đấu căng thẳng như thế này. Thiếu đi “máy quét” quan trọng, Chelsea mất khả năng thu hồi bóng và kiểm soát nhịp độ. Những sai lầm nhỏ trong khâu phối hợp lập tức bị Leeds trừng phạt bằng các pha chuyển trạng thái sắc bén. Điều đó cho thấy Maresca vẫn chưa tìm ra giải pháp khi một trong những mắt xích quan trọng nhất của ông vắng mặt.
Hàng phòng ngự The Blues tiếp tục bộc lộ nhiều hạn chế, đặc biệt ở các tình huống bóng hai và phản công. Leeds, trong bối cảnh khát điểm để thoát khỏi nhóm nguy hiểm, thi đấu giàu năng lượng và tận dụng tối đa những khoảng trống Chelsea để lại. Ba bàn thua đến từ những tình huống mà The Blues thiếu tập trung, thiếu quyết liệt và thiếu cả sự gắn kết – vấn đề đã xuất hiện nhiều lần nhưng vẫn chưa được khắc phục rõ rệt.
Bàn thắng danh dự không đủ giúp Chelsea thay đổi cục diện trận đấu. Ngược lại, nó càng thể hiện sự rời rạc trong cách vận hành chiến thuật của đội khách. Dù kiểm soát bóng không tệ, Chelsea lại tỏ ra bế tắc trong ý tưởng tấn công và quá phụ thuộc vào các pha đột phá cá nhân.
Sự ổn định là điều Chelsea thực sự đang thiếu vào lúc này.
Trong số ít điểm sáng, sự trở lại của Cole Palmer là tín hiệu tích cực. Tuy nhiên, việc mới bình phục khiến anh không thể đá chính và chưa đạt trạng thái tốt nhất. Palmer mang đến thêm sự sáng tạo mỗi khi chạm bóng, nhưng trước một Leeds chơi máu lửa, những nỗ lực đơn lẻ trở nên quá nhỏ bé.
Một lần nữa, Elland Road cho thấy đây vẫn là “ác mộng” của Chelsea. Tính đến hiện tại, The Blues chỉ thắng 6 trong 49 lần làm khách tại sân đấu này ở giải quốc nội – một thống kê khó tin đối với một trong những CLB giàu truyền thống nhất nước Anh. Những thất bại lịch sử tưởng như đã ngủ quên nay lại sống dậy, tạo thêm áp lực tâm lý cho các thế hệ kế tiếp.
Sau trận thua này, Chelsea tiếp tục tự làm khó mình trong cuộc đua Premier League. Maresca cần một câu trả lời rõ ràng: đội bóng phải mạnh mẽ hơn, bản lĩnh hơn và phải thoát khỏi sự ám ảnh lịch sử. Nếu không biến thất bại thành động lực, The Blues sẽ còn tụt xa trên hành trình trở lại thời kỳ huy hoàng.
Chelsea đã thay đổi rất nhiều, nhưng để vượt qua “lời nguyền Elland Road”, họ phải chứng minh được bản lĩnh thật sự – cả trong chiến thuật lẫn tinh thần – ở giai đoạn then chốt của mùa giải.













