
Từng là cuộc đối đầu nảy lửa, trận derby Manchester lần thứ 196 lại phản ánh chân thực nhất sự đi xuống của cả hai “gã khổng lồ” – Man United và Man City – khi họ chơi một trận cầu buồn tẻ, thiếu chất lượng và kết thúc mà không có bàn thắng nào.
CĐV hai đội vẫn gào vang các ca khúc quen thuộc: "City là đội bóng hay nhất thế giới", "United từng giành mọi danh hiệu", nhưng tất cả chỉ như những lời tự an ủi, một chút hoài niệm giữa khung cảnh tẻ nhạt hóa tầm thường tại Old Trafford.
Dù có sự xuất hiện của Eric Cantona trên khán đài hay Kevin De Bruyne trong đội hình xuất phát, bầu không khí trận đấu lại chỉ khiến người ta nhớ về những gì hai đội từng là, chứ không phải hiện tại họ đang là gì.
Giờ đây, Man United đứng thứ 13, Man City thứ 5 – và nếu City không vào nổi top 4, việc đánh rơi điểm trước một MU khủng hoảng như hiện tại sẽ là cú trượt ngã đắt giá.
“Tôi muốn có thêm 10 hay 20 điểm nữa, nhưng sự thật là như vậy,” Pep Guardiola thở dài. “Old Trafford vẫn là Old Trafford.”
Dù đây là một trong những kết quả đáng khen của MU dưới thời Ruben Amorim, đội bóng vẫn chắc chắn kết thúc mùa giải với số điểm thấp hơn mùa trước. Họ vừa chạm mốc 38 điểm – ngưỡng an toàn trụ hạng – nhưng đó rõ ràng không phải điều để ăn mừng.
“Chúng tôi đang trải qua mùa giải tệ hại nhất lịch sử,” Amorim thừa nhận thẳng thắn. “Cả Man City cũng đang vật lộn. Đây không phải là thời điểm để hai đội cống hiến một trận cầu hấp dẫn.”
MU chơi với sơ đồ 5-4-1, tử thủ để che lấp điểm yếu tốc độ, thiếu đột phá và gần như không tạo ra dấu ấn rõ rệt về chiến thuật. Amorim không biện minh:
“Tôi không ngây thơ hay điên rồ. Tôi hiểu khoảng cách giữa chúng tôi và những đội mạnh nhất là quá lớn.”

Phía City, không có Erling Haaland, ngay cả khi Kevin De Bruyne đá chính trận derby cuối cùng trong sự nghiệp tại Manchester, hàng công của họ vẫn thiếu sắc sảo, mờ nhạt và không tạo đủ áp lực.
Cả hai đội, vốn đang gặp vấn đề ở hàng thủ, lại giữ sạch lưới – có lẽ chỉ vì đối phương quá kém trong khâu dứt điểm. “Chúng tôi thiếu bản năng sát thủ,” Bruno Fernandes thừa nhận. MU không có bàn nào từ bóng sống trong hiệp một… suốt 25 trận gần nhất.
Tình huống nguy hiểm nhất của họ? Ngay giây thứ 25 khi Alejandro Garnacho bứt tốc và bị Ruben Dias phạm lỗi sát vòng cấm. Nó suýt trở thành một khởi đầu bùng nổ – nhưng lại chẳng báo hiệu điều gì cả.
Và chắc chắn đây không thể là một trận derby đáng nhớ. Đây không còn là cuộc chiến của hai quyền lực, mà là bóng dáng hai đế chế từng vĩ đại – nay cùng đang lạc lối.
Khi tiếng còi mãn cuộc vang lên, không có cảm xúc vỡ òa, không có khoảnh khắc bùng nổ – chỉ là cái bắt tay hờ hững giữa hai đội bóng từng thống trị bóng đá Anh.
Derby Manchester giờ đây không còn là biểu tượng của quyền lực và tham vọng, mà là tấm gương phản chiếu cho một City thiếu sắc bén và một United đang loay hoay tìm lại bản ngã.